Cứ như vậy, sự tình của Lục Tiểu Thiên lại nhiều thêm. Ban ngày tu luyện, luyện chế kiếm hoàn, tới ban đêm, Lục Tiểu Thiên lại tiến vào trong giếng khô bỏ hoang định hình lại Ngân Diệp Phật Đồng, tiếp tục luyện chế Trấn Yêu Tháp, thỉnh thoảng cũng dành ra chút thời gian đi tới Vô Thương Thành một chuyến, nghe ngóng tin tức liên quan đến Linh Tuyền Hổ Phách. Chỉ bất quá cho dù là Hứa Dĩnh và đám người Tào Báo nỗ lực ra sao, sau khi thăm dò được mấy đạo tin tức về Linh Tuyền Hổ Phách nhưng cũng giống như là trâu đất xuống biển.
Nhất thời cũng không biết tìm kiếm từ đâu, thậm chí trong hai lần giao dịch hội sau đó giữa các tu sĩ Kim Đan kỳ, cũng vẫn không có bất cứ tin tức nào liên quan đến Linh Tuyền Hổ Phách. Lục Tiểu Thiên không khỏi có chút thất vọng, nhưng linh vật bậc này cũng không phải muốn là có được.
Một người không có đủ nhân lực và vật lực như hắn, lần đầu tiên cảm nhận được tầm quan trọng của việc có quyền có thế. Ở trên quan điểm này, đặc biệt là ở Xích Uyên Đại Lục, loại địa phương quốc gia phàm nhân thế tục kết hợp vô cùng chặt chẽ với tu tiên giả, dưới tình huống các đại gia tộc tu tiên đều vận chuyển vây quanh một cái tiên triều. Quyền thế, so với Vọng Nguyệt tu tiên giới trước kia, càng trở nên vô cùng trọng yếu. Đương nhiên, hết thảy quyền thế là tới từ thực lực của bản thân, mà ở Xích Uyên Đại Lục này, thậm chí là ở Vô Thương Thành, đều có mấy trăm tên tu sĩ Kim Đan kỳ. Với tu vi của hắn lúc này, hơn nữa lại còn dưới tình huống đang sinh hoạt như một ẩn sĩ, xác thực là có chút hạn chế nhất định.
Như thế, Lục Tiểu Thiên vốn tràn ngập hy vọng cũng chỉ có thể hóa thành một tia cảm khái. Ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ cũng có rất nhiều thứ bất đắc dĩ, không thể nào mọi việc đều làm được. So với Linh Tuyền Hổ Phách đã tạm thời không có chút tin tức nào, hiển nhiên là tiếp tục luyện chế Trấn Yêu Tháp và kiếm nhận càng quan trọng hơn.
Trong nháy mắt, xuân đi thu đến, lại thêm mười năm trôi qua.
Trong một ngày bầu trời đầy tuyết trắng, Lục Tiểu Thiên tùy ý đi lại trên tuyết, không hề vận dụng pháp lực, mà giống như một phàm nhân. Một bước sâu, một bước cạn chậm rãi đi trong tuyết, nhìn những bông tuyết bay lả tả, rơi vào trong những gốc cây đang đung đưa, trong lòng Lục Tiểu Thiên đột nhiên dâng lên một tia minh ngộ, ba viên kiếm hoàn trong cơ thể khẽ ngâm vang. Tay trái Lục Tiểu Thiên vươn ra, nơi lòng bàn tay có mấy đạo kiếm khí lượn lờ, trong một đoàn sương mù mông lung, giống như là một con linh thú vô cùng linh hoạt.
Bàn tay trái Lục Tiểu Thiên đẩy về phía trước, mấy đạo kiếm khí phiêu dật bay vào trong bầu trời đầy tuyết. Lục Tiểu Thiên quay người tiếp tục đi về phía Hầu phủ. Hồi lâu sau, những ngọn núi tuyết nhấp nhô, những ngọn cây cao chót vót không ngừng gãy đổ, ngay cả núi tuyết cũng bị cắt xuống một mảng lớn. Không cần quay đầu lại, Lục Tiểu Thiên cũng biết mọi sự phát sinh phía sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play