"Nói nhiều cũng vô ích, sau khi ta vào được Hầu phủ, ngươi tự mình quan sát là được. Nhưng sau khi uống rượu của ta, ngươi thật sự không thể an bài cho ta mấy chuyện vặt vãnh này thì cùng lắm là đường ai nấy đi, ta không vào Trấn Uy Hầu Phủ nữa." Lục Tiểu Thiên không quan tâm lắm đến lời uy hiếp của Tào Côn.
"Tốt, vậy liền một lời đã định." Nếu như đã quyết định rồi, Tào Côn cũng không tiếp tục nghĩ nhiều nữa, đối với rượu trong tay Lục Tiểu Thiên càng ngày càng cảm thấy thèm nhỏ dãi.
Lục Tiểu Thiên cũng không có nhiều lời, trực tiếp đưa cả một bầu rượu cho Tào Côn. Đối với mỹ tửu hắn ngẫu nhiên cũng không ngại nếm thử một chút, bất quá bảo hắn tốn hao quá nhiều thời gian cho việc này, Lục Tiểu Thiên tự nhận cũng làm không được. Đối với Lục Tiểu Thiên lúc này mà nói, cái gì cũng không trọng yếu bằng việc đề thăng tu vi.
Ở trong tửu quán trò chuyện, Tào Côn cũng cố gắng thăm dò lai lịch của Lục Tiểu Thiên, nhưng qua nhiều lần thăm hỏi, cũng biết được Lục Tiểu Thiên chỉ là một tên tán tu lang thang, sinh sống qua ở vùng biên giới giao với Hắc Thiên Sơn Mạch một đoạn thời gian, không có chỗ ở cố định, thấy bản thân có hỏi thêm cũng không được gì, Tào Côn cũng không còn muốn phí thêm miệng lưỡi nữa.
Sau khi rượu hết tiệc tàn, Tàn Côn liền dẫn Lục Tiểu Thiên tới Trấn Uy Hầu Phủ như đã hẹn. Khi từ cửa chính bước vào, mới có thể cảm nhận được hết sự hoành tráng của Trấn Uy Hầu Phủ, so với những tông môn quy mô nhỏ một chút cũng chỉ có hơn chứ không kém. Những cây cột sơn son thiếp vàng trang trí hoa lệ ở cửa chính, có mấy cái chữ lớn được viết bằng vàng ròng, giống như Long Xà đang uốn lượn. Chỉ cần nhìn qua thôi liền cảm thấy có một loại sức mạnh ập thẳng vào mặt. Dường như người viết ra mấy chữ này tu vi cũng không thấp, không ngờ lại có thể đưa ý cảnh nhập vào trong chữ, thật là một nhân vật không tầm thường chút nào.
Thị vệ ở cổng từ xa xa hành lễ với Tào Côn. Tào Côn chỉ hơi khẽ gật đầu, cũng không hề nói gì, liền trực tiếp dẫn Lục Tiểu Thiên tiến vào. Trong lòng Lục Tiểu Thiên hơi có chút kinh ngạc, xem ra địa vị của Tào Côn ở Trấn Uy Hầu Phủ còn cao hơn một chút so với trong tưởng tượng của hắn.
Nhất nhập Hầu môn thâm tựa hải, đi xuyên qua khu vực xa hoa nhất của Trấn Uy Hầu Phủ, Lục Tiểu Thiên càng có thêm nhận biết sâu sắc về câu nói này, đổi lại là một người bình thường khác đến đây, sợ rằng ngay cả phương hướng cũng không thể làm rõ được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play