Thời gian thấm thoát thoi đưa, Lục Tiểu Thiên ở trong trúc lâu chưa hề bước ra cửa một bước. Mỗi ngày chỉ nghiên cứu Ngộ Kiếm Thạch Bi, thể ngộ quy luận biến hóa của kiếm khí trong đó.
Đúng rồi, hư vô, bất định, khó mà nắm bắt, chủ nguyên thần của Lục Tiểu Thiên lơ lửng ở bên trong Ngộ Kiếm Thạch Bi, quan sát kiếm khí tới lui tựa như không hề có quy luật nào trong đó, trong lòng đột nhiên dâng lên một sự minh ngộ. Vốn khi hắn ở Trúc Cơ kỳ đã tu luyện thành đao ý, cũng có chỗ tương thông giống như vậy, lại cộng thêm Phiêu Miểu kiếm khí ở bên trong cơ thể, lúc này có trợ giúp rất lớn với kiếm ý mà hắn ngộ ra được. Suốt thời gian qua, Lục Tiểu Thiên vẫn không ngừng điều động pháp lực tiến hành đấu tranh giằng co với Phiêu Miểu kiếm khí, đối với sự kiên cố cứng rắn của kiếm khí này hắn cũng đau đầu không thôi.
Lục Tiểu Thiên ở trong Ngộ Kiếm Thạch Bi một mực không hề có chút lĩnh ngộ nào, thẳng cho tới hiện tại, lại đột nhiên giống như được thông suốt, giống như một đạo linh quang lướt qua đại não, mọi thứ trước mắt bỗng nhiên trở nên sáng rực.
Vào thời khắc Lục Tiểu Thiên trở nên thông suốt, kiếm khí trong hư không nhìn như rất hỗn loạn, lúc này lại giống như những giọt mưa dưới mặt đất, từ chỗ cao chảy xuống chỗ thấp, dần dần hội tụ lại, tích tiểu thành đại, hình thành từng đạo kiếm khí càng cường đại hơn.
Một kiếm nối tiếp một kiếm, trảm phá hư không, vận hành theo một quỹ tích mà phảng phất như đã tồn tại từ khi thiên địa sơ khai. Nhưng đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, một kiếm nối tiếp một kiếm này, lại không phải là trảm vào hư không mà trảm vào trong đầu hắn, lưu lại vết tích không thể xóa mờ. Một trảm này đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, lại không giống như là kiếm khí, mà lần lượt là những biểu hiện đại đạo đơn giản nhất.
Lúc này chủ nguyên thần của Lục Tiểu Thiên đã chìm đắm vào bên trong Ngộ Kiếm Thạch Bi, những phó nguyên thần khác thì bận đủ mọi việc. Nếu như là tu sĩ bình thường khác, lúc này cũng không thể nào phát hiện được sự cải biến bên trong cơ thể. Bất quá lúc này phó nguyên thần của Lục Tiểu Thiên lại rất rõ ràng cảm giác được dị biến trong đó. Phiêu Miểu kiếm khí đó vốn bị hắn dùng pháp lực cường hoành áp chế, không nắm bắt được, vô cùng cứng rắn, hoàn toàn không hòa hợp với pháp lực trong cơ thể. Nhưng lúc này sự cứng rắn lại đột nhiên biến mất, khí tức trong đó dần dần biến trở thành giống như pháp lực trong cơ thể hắn. Vốn từng vòng từng vòng pháp lực đè nén bao phủ những kiếm khí đó, đột nhiên mất đi toàn bộ kháng cự, giống như là hồng thủy vỡ đê, đan xen cùng một chỗ với Phiêu Miểu kiếm khí. Lục Tiểu Thiên nhất thời thất kinh, cũng không biết biến hóa như vậy là tốt hay là xấu.
Chỉ là lúc này dưới tình huống không xác định, hắn cũng không thể nào làm ra phán đoán gì khác. Dù sao sau khi chủ nguyên thần tiến vào trong Ngộ Kiếm Thạch Bi, liền đã mất đi liên hệ. Chỉ cần lúc này kiếm khí trong cơ thể không còn đột nhiên phát tác, đối với bị biến mới xảy ra trong cơ thể, tạm thời cũng mặc kệ nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play