Lục Tiểu Thiên vội vàng đâm về phía Trâu Tân vài kiếm, Trâu Tân cười quái dị liên tiếp chống đỡ, Huyết Yêu phù trong tay đã tế ra.

Huyết Yêu phù trên không trung hoá thành một đạo xích quang, bao phủ Hắc Viên.

Hắc viên điên cuồng gầm lên, thể hình đột nhiên cao thêm vài thước, răng nanh trong miệng dài ra trông rất là đáng sợ, khí tức từ sơ giai yêu thú bạo tăng lên nhị giai yêu thú, tăng lên cả một giai vị.

"Ha ha, tiểu tử, bó tay chịu trói đi." Nhìn thấy Hắc Viên thực lực bạo tăng, Trâu Tân trong lòng an tâm, lấy hai địch một, cho dù tiểu tử này có giảo hoạt tới đâu, cũng không thể nào cải biến được sự chênh lệch thực lực.

"Đúng không?" Lục Tiểu Thiên cười lạnh, một người trong lúc đắc ý nhất chính là lúc y gần thành công rồi. Đại hán cẩm y còn tưởng đã thắng chắc rồi, nhưng hắn sao lại không có chuẩn bị chứ?

Lục Tiểu Thiên bước tới, bộ dáng giống như liều mạng. Trâu Tân vụt ra vài gậy hoá giải công kích của Lục Tiểu Thiên, sau đó liền lui lại. Dưới tình trạng đã nắm chắc phần thắng, y tự nhiên không nguyện ý mạo hiểm cận thân liều mạng với Lục Tiểu Thiên. Bất quá Lục Tiểu Thiên liên tục đánh ra vài kiếm, tấn công vô cùng lăng lệ.

Trâu Tân lui về sau vài bước, Hắc Viên vẫn đang hấp thu lực lượng của Huyết Yêu phù. Chỉ cần đợi nó hấp thu xong, liền chính là tử kỳ của tiểu tử này. Trâu Tân tàn nhẫn nghĩ.

Bất quá khi Trâu Tân lui lại, đột nhiên cảm thấy nơi chân có dị động. Tựa hồ có cái gì đó bò lên trên người, trong lúc hốt hoảng vội vàng nhìn xuống, chỉ thấy mấy con Ảnh Nghĩ đã bò lên chân y há miệng ra cắn xé. Còn lại mấy chục thi thể Ảnh Nghĩ đáng lý đã chết rồi nhưng lúc này lại bay lên xông về phía cẩm y đại hán.

Trâu Tân nhất thời bị doạ cho thất hồn lạc phách. Vội vàng giải quyết đám Ảnh Nghĩ dưới chân, bất quá kiếm của Lục Tiểu Thiên như dính vào xương vậy đâm thẳng tới ngực y. Ảnh Nghĩ đã bò lên chân cẩm y đại hán, lúc này sử dụng phòng hộ linh tráo căn bản không còn hiệu quả nữa.

Trâu Tân chỉ có thể huy động Lang Nha Bổng đánh lui Lục Tiểu Thiên. Trong lúc gấp gáp lực một bổng này vô cùng nặng, khiến cho Lục Tiểu Thiên lui về sau hơn một trượng, nhưng chân cũng bị cắn hết mấy cái, nhất thời nguyên khí trong thể nội vốn vận chuyển dễ dàng liền trở nên trì trệ. Sau đó càng nhiều Ảnh Nghĩ bám lên trên người Trâu Tân cắn lấy cắn để, chớp mắt, y liền một chút pháp lực cũng không thể vận dụng.

Tim Trâu Tân như rớt xuống đáy vực sâu, y hiện tại cũng không hiểu rõ rốt cuộc là chuyện gì, Ảnh Nghĩ không phải là linh trùng của Đại Ngạch quái nhân sao? Đại Ngạch quái nhân cũng chết rồi, cho dù Lục Tiểu Thiên bắt được số linh trùng còn lại, nhưng chưa trải qua tế luyện, tuyệt đối không thể trong thời gian ngắn như vậy có thể sử dụng được, còn dùng để đánh lén y nữa.

"Tiểu tử này trước đó không sợ Ảnh Nghĩ của Đại Ngạch quái nhân, nhất định là đã dùng giải dược trước, hắn có thể cũng là một tên Trùng Tu."

Trâu Tân giật mình, càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, chỉ là y nghĩ nát óc cũng nghĩ không thông. Từ lúc Lục Tiểu Thiên chiến đấu với Đại Ngạch quái nhân tới bây giờ, y ở trong trận pháp cũng nhìn thấy rõ ràng, Lục Tiểu Thiên căn bản không hề có sử dụng qua Ảnh Nghĩ. Nếu không tuyệt đối không tránh qua được ánh mắt của y.

"Ngươi, ngươi cuối cùng làm sao làm được như vậy?" Trâu Tân nhìn Lục Tiểu Thiên lần nữa tiếp cận, giận dữ hét lớn.

"Làm một con ma hồ đồ đi."

Lục Tiểu Thiên thần sắc lạnh lẽo, vung kiếm muốn kết thúc tính mạng y. Sau lưng lại truyền đến tiếng rống giận, Lục Tiểu Thiên thầm mắng chết tiệt. Hắc Viên đã hấp thu xong Huyết Yêu phù đang xông thẳng tới chỗ hắn. Hắn cho dù có thể một kiếm giết chết đối phương, nhưng lúc này thực lực Hắc Viên đã là nhị giai yêu thú, không chênh lệch nhiều với hắn. Nhưng lực lượng nhục thân của Hắc Viên lại hơn hắn rất nhiều, Lục Tiểu Thiên không dám dùng thân thể ngạnh tiếp một kích của Hắc Viên, không khéo lại phải đồng quy vu tận với cẩm y đại hán, kết quả này hắn không hề muốn chút nào.

Trong lòng cân nhắc một chút, Lục Tiểu Thiên xoay lại đánh ra một kiếm. Lực đạo mạnh mẽ khiến hắn liên tục lui lại, Hắc Viên dù sao cũng là thân thể bằng xương bằng thịt, ngạnh tiếp một kiếm của hắn, lợi trảo cũng chảy ra máu tươi ào ạt.

Chỉ là Hắc Viên không hề vì bị thương mà có chút nào dừng lại, ngược lại càng điên cuồng hơn, hai mắt vốn hoang dã liền trở nên đỏ hồng như máu.

"Muốn giết ta? Không dễ vậy đâu." Trâu Tân trong lòng kêu khổ không thôi. Hiện tại hắn đã không còn chiến lực, chỉ có thể hy vọng Hắc Viên có thể giết chết Lục Tiểu Thiên. Bởi vì y muốn lên tiếng ý đồ muốn khiến cho Lục Tiểu Thiên phân tâm trong khi chiến đấu.

"Ồn ào, giết ngươi chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi." Lục Tiểu Thiên tránh khỏi cú xông tới của Hắc Viên, liếc mắt về phía Trâu Tân.

"Hơn thua miệng lưỡi làm chi, có bản lĩnh ngươi hiện tại giết ta đi." Trâu Tân khiêu khích nói.

"Thật tưởng rằng ta không thể làm ngươi sao, như ngươi mong muốn." Lục Tiểu Thiên vỗ vào túi trữ vật bên hông. Một đạo sương trắng bốc lên, Hoa Báu lắc lắc đầu, lộ ra cơ thể trong làn sương trắng, ánh mắt hung hãn lao về phía Trâu Tân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play