"Một tên tiểu tử Kim Đan sơ kỳ mà thôi, cho dù biết chút trận pháp, thì có thể gây ra sóng gió gì được chứ. Cho dù là có dị động gì, vô luận là Xích Vân Tang, hay là Thiết Thi Bọc, lại hoặc là Tuyệt Viễn, tu vi đều hơn xa tên tiểu tử này. Nếu như tiểu tử này dám có dị tâm, bất kỳ một ai xuất thủ cũng đều có thể dễ dàng thu thập hắn. Nếu đã như vậy, ta lại cần gì phải lãng phí Hàn Ngưng Tán của bản thân." Tuyệt Tâm Chân Nhân hừ lạnh một tiếng nói, ngay cả mắt cũng không thèm liếc nhìn Lục Tiểu Thiên một cái, hiển nhiên là thực lực của Lục Tiểu Thiên vẫn còn chưa lọt vào pháp nhãn của y.
Mấy người họ nói chuyện cũng không hề e ngại, có lẽ trong mắt bọn họ cũng không cần thiệt phải ngại. Lục Tiểu Thiên nghe được như thế, trong lòng cũng chỉ có thể cười khổ mà thôi. Trong lời nói của Tuyệt Tâm Chân Nhân, đơn giản chỉ là bởi vì thực lực tu vi của hắn quá thấp, nên không đáng để y lãng phí một món bảo vật để đi khống chế hắn. Hiển nhiên cái gọi là Hàn Ngưng Tán kia phối chế ra cũng không dễ dàng.
Nhưng chính bởi vì như vậy, Lục Tiểu Thiên cũng cảm thấy có vài phần may mắn oái ăm, nếu như thực lực của hắn mạnh hơn một chút, tu sĩ Nguyên Anh kỳ vì để khống chế hắn tốt hơn, nhất định cũng sẽ an bài hậu thủ. Mà loại tình hình trước mắt này, lại bởi vì tu vi của hắn quá thấp mà bị bỏ mặc, không thể không nói là một loại may mắn và... đắng chát.
Thủ đoạn do tu sĩ Nguyên Anh kỳ thi triển, cho dù là Kim Đan hậu kỳ, cũng chưa hẳn có thể dễ dàng thoát được. Chỉ nhìn thần sắc không mấy tự nhiên trên khuôn mặt của Xích Vân Tang, Lục Tiểu Thiên cũng có thể đại khái phán đoán ra Xích Vân Tang cũng đã bị tu sĩ Nguyên Anh kỳ gieo cấm chế vào người.
Sau khi tiến vào trong tháp, loại cảm giác trói buộc trước kia đã hoàn toàn tiêu biến. Mọi người ở trong một vùng đất hoang lương và đầy khe nứt đi về phía trước mấy trăm dặm, đi tới trước một lòng chảo do sáu gò đất nhô cao vây quanh, một cái bích chướng thổ hoàng sắc khổng lồ hoàn toàn bao phủ lòng chảo này lại.
"Tiểu tử, đi theo những người khác tiến vào, xem xem bên trong có bảo vật gì không, làm rõ ràng vị trí của bảo vật là được, không nên vọng động, chỉ cần ngươi có giá trị tồn tại, những người khác tự nhiên sẽ đảm bảo cho ngươi không chết." Đôi mắt hung ác của Hùng Ngao trợn trừng nhìn Lục Tiểu Thiên nói.
"Vãn bối sẽ dốc toàn lực." Lục Tiểu Thiên gật đầu, không dám ở trước mặt tu sĩ Nguyên Anh kỳ giở trò gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT