Lục Tiểu Thiên liên tục đánh giá cái vỏ đao đang treo bên hông này. Lúc này đã hoàn toàn không cảm giác được điều dị thường về khí tức của gốc cây non Tử Diệp Chân Ô. Nó chỉ giống như một cái vỏ đao bình thường có lưu chuyển pháp lực. Đối với đại đa số tu sĩ Kim Đan kỳ mà nói, uẫn dưỡng đan nguyên pháp khí đều là dùng Dạ Vụ Linh Thảo làm mềm pháp khí sau đó mới nuốt vào trong đan điền.
Nhưng cũng có một số tu sĩ trong gia tộc, truyền thừa được một số pháp khí có tính dung luyện. Sau khi luyện hóa món pháp khí này, lại đưa đan nguyên pháp khí của bản thân vào trong đó, lợi dụng pháp khí để uẫn dưỡng pháp khí. Tuy rằng hiệu quả không bằng việc trực tiếp nuốt vào trong người để uẫn dưỡng, nhưng mỗi một tu sĩ cũng đều bận rộn việc tu luyện của bản thân, hơn nữa uẫn dưỡng pháp khí cũng không được tiêu hao nguyên thần và thần thức quá nhiều, nếu không hăng quá hóa dở, sẽ thương tổn tới bản nguyên của mình.
Mà sử dụng pháp khí có tính dung luyện dùng để uẫn dưỡng tuy rằng hiệu quả kém một chút, cũng cần tiêu hao một số linh thạch, hoặc là linh vật đối ứng, nhưng dưới sự tích lũy của năm tháng dài đăng đẳng, cũng khiến cho uy lực của đan nguyên pháp khí gia tăng không ít, bản thân lại có thể có thời gian tu luyện.
Những món pháp khí dung luyện này hiệu quả có tốt, cũng có không tốt, cũng không thể chỉ dựa vào một cái vỏ đao bình thường đi phán đoán xuất thân của Lục Tiểu Thiên là bất phàm, hay là gia cảnh giàu có... Dù sao trong một khu rừng rộng lớn, chim chóc cây cỏ gì cũng có, cũng có một số tu sĩ thích rêu rao khắp nơi, yêu thích để đan nguyên pháp khí ở bên người để khoe khoang. Tuy rằng loại người này cũng tương đối ít, nhưng cũng tuyệt không phải không có. Vì thế hành vi treo một cái vỏ đao bên hông của Lục Tiểu Thiên, cũng tuyệt đối không có gì đặc biệt, chí ít cũng chỉ coi như hiếm thấy mà thôi.
Tương đối mà nói, bộ dạng lúc này của Lục Tiểu Thiên trông cũng còn vừa mắt hơn nhiều bộ dạng gù lưng của Vương Đà Quái.
Dưới mặt đất nơi này là một loại Kim hệ khoáng thạch vô cùng cứng rắn, dùng Địa Độn Thuật căn bản không thể nào chạy thoát, trên không trung không xa thì lại có cấm chế, vốn là để phòng ngừa Vương Đà Quái bỏ chạy trên trời hoặc là dưới đất. Lục Tiểu Thiên vô cùng quen thuộc với hoàn cảnh xung quanh nơi này, nên mới lựa chọn dừng chân chiến đấu ở đây. Nhưng những thủ đoạn này đều chưa dùng tới, Vương Đà Quái đã chết ở bên trong trận pháp rồi.
Lục Tiểu Thiên thu lại trận pháp, vội vội vàng vàng rời đi. Sau mấy canh giờ, liền đi tới dưới một góc núi, chìm vào trong một con sông nhỏ. Mấy chục con Yêu Ngạc ở phụ cận tựa hồ cảm nhận được gì đó, đều nhao nhao bơi tới. Nhưng Lục Tiểu Thiên đã tiến vào trong một vết nứt dưới đáy sông. Vết nứt này thông thẳng tới một không gian phong bế bên trong lòng núi, tuyệt đối rất khó bị tu sĩ khác phát hiện. Là do Lục Tiểu Thiên mấy tháng trước trong một lần đuổi theo một con thất giai Ô Huyết Yêu Thiện (con Lươn), ngẫu nhiên phát hiện được nơi này, là một nơi tuyệt hảo để ẩn thân. Lúc này dưới tình huống Hàn Băng Chi Dũ cũng không thể lập tức khôi phục thương thế, Lục Tiểu Thiên cũng cần phải tĩnh dưỡng một đoạn thời gian mới khôi phục lại được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT