Tiếp theo những tháng ngày sau đó, Lục Tiểu Thiên không còn phải giống như trước đó đi cùng đám người Xích Vân Tang suốt ngày phải nơm nớp lo sợ. Tuy rằng có đám người Xích Vân Tang đi cùng, khi đối mặt với yêu thú thì năng lực sinh tồn cũng cao hơn một chút. Nhưng ứng phó đám người đều có tư tâm này so với việc ứng phó với yêu thú còn nhọc lòng hơn nhiều. Đặc biệt là cái tên Xích Vân Tang hao phí quá nhiều tâm huyết trên Phiêu Miểu Điện này, vô luận là thực lực, hay là bố cục, đều hơn xa những người bình thường. Thực lực Lục Tiểu Thiên không bằng đối phương, tự nhiên là cực kỳ bị động. Lúc này tuy rằng thời khắc nào cũng phải đề phòng yêu thú xuất hiện ở xung quanh, ngược lại so với trước đây vẫn nhẹ nhàng hơn nhiều.
Khu vực chỗ Phiêu Miểu Điện cũng không thiếu linh vật, linh khí cũng vô cùng nồng đậm, tuy rằng tạm thời bị khốn ở chỗ này, nhưng Lục Tiểu Thiên nhất thời cũng không gấp đi ra ngoài. Loại việc này căn bản gấp không được, lúc này Lục Tiểu Thiên ở trong kết giới đang ủ chế lượng lớn Túy Tiên Tửu, ngoài ra vẫn lưu lại một số linh thạch, dùng để thoi luyện các loại linh vật khác.
Ngày tháng chính là trải qua trong loại việc tu luyện khô khan và đơn điệu, cũng may Lục Tiểu Thiên đã quen với loại cuộc sống đơn điệu như vậy.
Hoàn cảnh xung quanh cũng theo thời gian được Lục Tiểu Thiên không ngừng thăm dò ra tất cả. Nguyên Quy Giáp liên tục ghi chép lại mỗi một lộ tuyến mà hắn đi qua, mấy lần phát hiện ra yêu thú cường đại, Lục Tiểu Thiên cũng đều tránh đi từ xa.
Thẳng tới mấy tháng sau, Lục Tiểu Thiên vì tránh né một nhóm người khác, bỏ chạy về phương hướng ngược lại, nhưng lại không cẩn thận đụng phải một người khác. Chính là Vương Đà Quái trước đó cùng hắn tổ đội qua, cũng như một mực chống đối hắn. Ngay cả như vậy, Lục Tiểu Thiên cũng có chút giật mình, bản lĩnh che giấu khí tức của Vương Đà Quái cũng không thấp hơn hắn. Nhưng nghĩ lại thì cũng là điều bình thường, nếu không phải như vậy, Vương Đà Quái muốn chạy thoát khỏi sự truy sát của Xích Vân Tang và Thiết Thi Bọc sợ rằng cũng không phải là chuyện dễ.
"Thật là nhân sinh nơi nào mà không thể gặp lại, ta còn tưởng là ai, thì ra là Lục đạo hữu. Đoạn thời gian gần đây, Lục đạo hữu vẫn tốt chứ?" Vương Đà Quái nhìn thấy Lục Tiểu Thiên, ngoài cười nhưng trong không cười nói.
"Nhờ phúc của Vương đạo hữu, vẫn sống không tệ lắm. Ta còn có chút việc, không cùng Vương đạo hữu ôn chuyện cũ được, cáo từ!" Lục Tiểu Thiên chắp tay nói. Tuy rằng lúc trước có hận ý không thấp với Vương Đà Quái, nhưng đối phương là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, có thể sống tới hiện tại thì bản lĩnh cũng không nhỏ. Lúc này hắn không muốn cùng Vương Đà Quái chiến đấu đến lưỡng bại cầu thương, dù sao ở nơi Phiêu Miểu Điện nguy cơ tứ bề này, làm sao tiếp tục sinh tồn mới phải là điều cần phải cân nhắc. Về phần một số tư thù cá nhân đều tạm thời bỏ qua một bên, nguyên thần tinh phách trên tay hắn cũng không phải một mực sử dụng không hết, ai biết được sẽ phải còn ở lại nơi này tới bao giờ, trước khi tu vi bản thân được đề thăng, số nguyên thần tinh phách hiện có phải sử dụng tiết kiệm một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play