"Tiểu tử to gan lắm!" Hoắc Đương nghe được thì sắc mặt giận dữ. Nhìn tên tiểu tử tóc bạc kia không nhanh không chậm bay về một phương hương khác, hai mắt có chút âm tình bất định. Tu vi của tiểu tử tóc bạc này nhìn qua không tính là mạnh, chỉ là một tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, không ngờ lại dám khiêu khích một tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ như y. Là ai có thể cho hắn cái lá gan đó, hai người Hoắc thị huynh đệ có thể gây ra hung danh như vậy, hơn nữa còn có thể sống sót tiêu dao như hiện tại, tự nhiên cũng có mấy phần nhãn lực. Biết được người nào có thể trêu vào, người nào không nên trêu vào. Theo lý mà nói, tên tiểu tử trước mắt không nên có biểu hiện như vậy mới phải, chuyện xảy ra khác thường tất có dối trá. Chỉ là hai huynh đệ họ đã khí thế hung thần ác sát giết tới, vốn tưởng rằng có thể ăn chắc mấy tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ này, không nghĩ tới những tu sĩ Kim Đan sơ kỳ yếu ớt trong mắt hai huynh đệ họ lại trực tiếp phản kháng, bộ dạng không chút nào sợ sệt. Nếu như lúc này nghi thần nghi quỷ không dám động thủ, sự việc sau này truyền ra há chẳng phải sẽ trở thành chuyện cười của mọi người sao, danh tiếng trước đó đánh giết có được sợ rằng cứ như vậy đổ sông đổ biển.
"Đã ngươi muốn chết vậy ta liền thành toàn ngươi."
Hoắc Xuyên nháy mắt ra dấu với huynh đệ mình, phất ống tay áo một cái, lăng không đuổi theo qua đó, Lục Tiểu Thiên tốc độ cũng không nhanh, dáng vẻ không giống như là muốn chạy trốn. Nhưng khi Hoắc Đương cũng muốn đuổi theo, thì ba người Đào Tiểu Phượng với khuôn mặt trầm tĩnh như nước lại ngăn ở phía trước."Thế nào, muốn lấy hai đánh một, coi ba người chúng ta là không khí sao?"
"Bất quá chỉ là một đám không biết trời cao đất rộng mà thôi, hôm nay liền để các ngươi biết được sự khác biệt to lớn giữa Kim Đan sơ kỳ và Kim Đan trung kỳ!" Hoắc Đương thẹn quá hoá giận, đưa tay liền đánh ra một chưởng, pháp lực hung mãnh khuấy động tuôn ra, ép cho những tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Thiên Tâm Các thậm chí có chút không thở nổi, hốt hoảng sợ hãi không tự chủ được lại bay ra xa một chút, loại cảm giác áp bách đó lúc này mới thoáng giảm bớt.
"Hừm, Kim Đan trung kỳ thì sao, hôm nay liền tới tiếp ngươi một lần." Mạnh lão quái hừ lạnh một tiếng, không dám có chút chủ quan nào, hư không đánh ra một quyền. Nhưng rất nhanh, sắc mặt Mạnh lão quái liền có chút đỏ lên, hiển nhiên pháp lực Hoắc Đương rõ ràng hùng hậu hơn y không ít. Lực lượng một mình Mạnh lão quái muốn liều mạng với Hoắc Đương chắc chắn sẽ vô cùng thua thiệt.
Đào Tiểu Phượng và Mạc Vấn Thiên hai người cũng không hề chần chừ mà mỗi người tự đánh ra một chưởng, ba cỗ pháp lực bất đồng đồng thời tung ra, lực lượng cuồng bạo dấy lên trên không trung từng đợt phong bạo, ngay cả mây trên bầu trời cũng bị ảnh hưởng, bị chấn cho vỡ nát.
"Nếu như không thức thời, thế thì làm thịt mấy người các ngươi trước." Hoắc Đương cười âm u nói. Lang Nha Chùy trong tay dưới sự kích phát của pháp lực liền phóng lớn thêm vài phần. Những gai nhọn trên đó lăng không bay ra, không ngờ lại rời khỏi thân chùy, giống như vô số cây phi châm, bắn ra trên không trung, liên tiếp bắn về phía ba người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play