"Phượng hoàng rụng lông không bằng gà. Bây giờ ba huynh đệ chúng ta vết thương mới miễn cưỡng hồi phục hơn phân nửa đã bị thúc giục ra làm trợ thủ. Đặt ở trước kia, ai dám làm chuyện này?"
Phục Khiếu vẫn tiếp tục càu nhàu. "Nếu không phải vào Diệt Pháp Ma Đàm, với chiến lực và quy mô của Phục Long quân, dù gặp phải bất kỳ kẻ địch nào cũng không đến mức toàn quân bị diệt."
"Đúng vậy, nơi quái quỷ này quá hung hiểm. Binh sĩ bình thường chỉ cần bị thương hơi nặng là coi như một con đường chết. Ba vị đi truy kích Đông Phương Đan Thánh, Phục Long quân rắn mất đầu, quả thực là quá oan uổng."
Đồ Cửu gật đầu tán thành. Dù không có Phục Long Tam Thánh chỉ huy, với chiến lực của Phục Long quân cũng không đến mức một trận là tan rã, đối phương chắc chắn cũng đã phải giãy giụa một thời gian.
Tướng là hồn của binh, binh là gan của tướng. Phục Long Tam Thánh quả thực có thực lực không tầm thường, dù bây giờ vết thương cũ chưa hoàn toàn hồi phục, trong tiên quân cũng không ai dám xem thường mấy lão quái này.
Nhưng không có Phục Long quân làm chỗ dựa, địa vị của ba lão quái đã sa sút là sự thật không thể chối cãi. Vốn dĩ, Tư chủ Trần Phù Phong đối với ba người cũng rất kính trọng. Bây giờ, chưa nói đến Ách Nha Đạo Tôn, ngay cả địa vị của Huyết Hào Yêu Tôn cũng đã vượt trên Phục Long Tam Thánh.
Đúng như Phục Khiếu nói, nếu có Phục Long quân, Phục Long Tam Thánh tuyệt đối sẽ không bị điều đến đây để canh gác vòng ngoài của độc trận, làm trợ thủ cho Đồ Thanh Vệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play