Trước kia Lục Tiểu Thiên cần dựa vào nguyên thần mạnh mẽ áp chế, mới có thể đồng thời khống chế năm loại linh khí, nhưng luôn luôn không được bao lâu. Năm loại linh khí trời sinh khắc chế lẫn nhau khiến cho nguyên thần của Lục Tiểu Thiên tiêu hao quá độ, sau đó bởi vì không thể tiếp tục áp chế được mà trực tiếp nổ tung. Thậm chí ngay cả khi Lục Tiểu Thiên dùng thượng phẩm linh thạch để thử, cũng lần nữa bị vụ nổ làm cho bị thương.
Sau này Lục Tiểu Thiên ý thức được việc mạnh mẽ dùng nguyên thần áp chế không phải là biện pháp. Lực lượng thuộc tình bất đồng miễn cưỡng áp chế lại với nhau, chỉ giải quyết được vấn đề nhất thời, nổ tung chỉ là vấn đề thời gian dài ngắn.
Lúc này giống y như là trời vào mùa xuân, vạn vật thức tỉnh, trong một lần cơ hội ngẫu nhiên, khi thực nghiệm Ngũ Hành trận pháp liên tục thất bại, Lục Tiểu Thiên tâm tình vô cùng phiền muộn. Hắn đứng ở tiểu viện trên Đông Tầm Đảo nhìn về phía xa. Lúc đó trời mưa xối xả, Lục Tiểu Thiên cứ đứng nhìn như vậy hết một ngày một đêm, tâm tình khó chịu mới bắt đầu từ từ bình tĩnh lại. Sau cơn mưa, khí tức tươi mát từ cây cối, rừng rậm trên đảo phát ra, Lục Tiểu Thiên đang chuẩn bị tiếp tục nghiên cứu Ngũ Hành trận pháp, nhưng khi nhìn thấy đám cây cối rừng rậm có chút như tân sinh kia, còn có âm thanh rất nhỏ của hạt giống phá đất chui ra. Một màn này trông như cực kỳ bình thường, nhưng lại giống như một đạo thiểm điện lóe qua trong não hải của Lục Tiểu Thiên. Ngũ Hành tương khắc thì cũng có tương sinh. Đạo lý này rất đơn giản, nhưng người chân chính có thể thể ngộ được tới tầng ý cảnh này đã ít lại càng thêm ít.
Lục Tiểu Thiên trước đó luyện chế mấy loại Ngũ Hành trận pháp, bao gồm Ngũ Hành Mê Cung Trận, Ngũ Hành Hạc Kích Trận, chỉ là lợi dụng một số linh vật, đưa năm loại lực lượng dính lại với nhau, khống chế sự chuyển hóa của lực lượng Ngũ Hành. Nhưng đó chỉ là lợi dụng ngoại vật khống chế sự biến hóa, không hề giống như Lục Tiểu Thiên hiện tại đã chân chính thể ngộ được tới tầng ý cảnh này. Lục Tiểu Thiên cũng không nghĩ tới bản thân bế quan tu luyện nhiều năm, cũng chưa thể tham ngộ được ý cảnh đó, nhưng chỉ một lần ngoài ý muốn ngắm mưa rơi mà lại có được gợi ý như vậy.
Mưa xuân thấm ướt vạn vật, Thủy sinh Mộc, một loại chuyển biến theo hướng sinh cơ. Đám cỏ dại và cây cối đó phát ra sinh cơ bừng bừng, nhưng chồi non phá đất chui ra. Một loại hành động sản sinh ra sinh mệnh mới đang phát sinh bên trong thiên địa này, bị Lục Tiểu Thiên thành công nắm bắt được. Chính vào thời khắc này, tâm cảnh của Lục Tiểu Thiên đã triệt để bình phục lại.
Lúc này hắn lĩnh ngộ không phải là đạo Ngũ Hành chuyển hóa đơn giản như vậy, mà còn là thể ngộ đối với tu luyện. Từ thời kỳ Thái Cổ, tiền bối từ trong Man Hoang đánh ra không gian sinh tồn thuộc về Nhân tộc, tu luyện lúc ban đầu không chỉ là mô phỏng theo yêu thú, mà còn có thể thể ngộ vạn vật trong thiên địa. Một mực bế quan khổ tu, vô tình bỏ lỡ thiên địa vạn vật xung quanh, ngược lại còn phản tác dụng.
Sau khi có loại cảm ngộ này, Lục Tiểu Thiên cảm thấy trên người đột nhiên có thêm một luồng linh khí nhẹ nhàng, pháp lực và nguyên thần cũng không tăng trưởng tới mức nhảy vọt, nhưng Lục Tiểu Thiên lại có một loại cảm giác, bản thân tựa hồ đã mạnh hơn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT