"Mượn một chỗ dừng chân trên thuyền các ngươi, không có ý kiến gì chứ?" Lục Tiểu Thiên quét mắt một lượt qua mấy tu sĩ vẫn còn chưa tỉnh hồn trên thuyền nói.
Một đường từ hòn đảo của Huyết Hồ Đạo Nhân chạy ra, hắn đã dừng lại mấy lần, Huyết Hồ Đạo Nhân và hai pho tượng đá đó chiến đấu, nhất thời có lẽ cũng không thể để tâm tới hắn. Nhưng lần này sự kiêng kị của Lục Tiểu Thiên đối với tu sĩ Kim Đan kỳ đã đến mức độ khó có thể hình dung. Một đường chạy đi, hắn sử dụng Dung Thủy Châu lao đi dưới nước, khi Dung Thủy Châu hết tác dụng thì lại bay trên không trung, khi Dung Thủy Châu phục hồi, hắn lại chạy đi dưới nước. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, khoảng cách với hòn đảo quái dị đó chí ít cũng đã hơn vạn dặm. Dọc đường bỏ chạy hắn cũng tránh khỏi mấy đợt yêu thú, còn có mấy chiếc thuyền lớn, vừa hay lúc này gặp phải một thuyền này chỉ toàn tu sĩ Luyện Khí kỳ.
"Tiền bối chịu ở lại chiếc thuyền này đã là vinh hạnh của đám người vãn bối." Đám người Quế Vinh vừa nghe xong lập tức vui mừng, chỉ cần Lục Tiểu Thiên không động thủ là được. Dạng tu sĩ có thể dễ dàng đánh lui Kim Bối Yêu Sa như Lục Tiểu Thiên, trong mắt bọn họ tu vi cao đến đọa người. Thực lực của Kim Bối Yêu Sa không đơn giản, bọn họ trước đó cũng gặp qua một lần. Ngay cả bốn năm vị tiền bối Trúc Cơ kỳ vây công con Yêu Sa có thể hình nhỏ hơn con vừa rồi một chút, vây công hết nửa ngày, cuối cùng còn để cho con Yêu Sa đó chạy mất. Mà vị tiền bối trước mặt trông niên kỷ cũng không lớn, thế nhưng chỉ một người là đã dễ dàng đánh lui Kim Bối Yêu Sa, trong mắt đám tu sĩ Luyện Khí kỳ như Quế Vinh tự nhiên là cao thâm mạc trắc.
Bọn họ chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ, dạng tu sĩ Trúc Cơ kỳ như vậy bình thường mời cũng mời không được. Ở trên biển liệp sát đê giai yêu thú nguy hiểm cũng không nhỏ, vận khí không tốt, gặp phải cao giai yêu thú thì kết cục chỉ có thuyền hủy người vong. Chính như lúc vừa rồi, nếu như không phải vị tiền bối trước mắt xuất thủ, bọn họ lúc này sợ rằng đã táng thân trong bụng Kim Bối Yêu Sa rồi.
Trên thuyền lúc này hiển nhiên có chút rối loạn, Quế Vinh kêu gọi những người khác cùng nhau dọn dẹp, trực tiếp ném những món đồ không dùng tới xuống biển, đưa Lục Tiểu Thiên vào trong một gian phòng nhỏ, vẻ mặt không tự nhiên nói: "Mấy người tiểu nhân tài lực đơn bạc, chỉ là loại thuyền tồi tàn này, hơi có chút thô sơ, cũng không có cái gì tốt để chiêu đãi tiền bối, còn thỉnh tiền bối thứ lỗi."
"Ta ngao du tứ hải, cũng là mới đến vùng hải vực này, dọc đường đi cũng gặp phải mấy lần yêu thú tập kích, chạy tới nơi này, nên vẫn không biết nơi này là nơi nào, các ngươi ai quen thuộc với nơi này, thì nói cho ta biết một chút."
Ở nơi hoàn cảnh ác liệt như Hắc Thủy Trại mỏ quáng Lục Tiểu Thiên còn sống được tới mấy năm, làm sao mà lại tị hiềm điều kiện giản lậu trong thuyền này. Sở dĩ hắn lên con thuyền này tự nhiên cũng chỉ là muốn hỏi thăm tình huống phụ cận. Dù sao hắn từ trong địa cung ở khu phế tích đó bị truyền tống tới nơi này, mọi thứ trước mắt đều như một màu đen, ngay cả phụ cận nơi này là nơi nào, có tông môn nào lớn, tông môn nào lớn nhất cũng đều hoàn toàn không biết gì cả. Mù quáng đi loạn cũng không phải là biện pháp, mấy người trước mắt tuy rằng tu vi thấp một chút, nhưng lúc này hắn cũng không cần phải tiếp xúc với người ở tầng thứ cao hơn, cái Lục Tiểu Thiên cần chỉ là nơi địa phương yên tĩnh, toàn lực chuẩn bị cho việc kết đan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT