"Lần sau không nên ngốc như vậy nữa, nếu như muội có chuyện gì, cả đời này huynh sợ cũng sẽ không yên lòng." Sau khi tiến vào phạm vi thế lực của các phái trong Vọng Nguyệt thành, Lục Tiểu Thiên tạm thời thở phào nhẹ nhõm. Ở bên cạnh một dòng sông nhỏ tạm thời nghỉ ngơi, nhìn Lạc Thanh trên mặt thoáng có chút xấu hổ nói.
"Lúc đó sau khi nghe được Lục đại ca vẫn lạc dưới sự truy sát của Phi Kỵ bộ lạc, muội cũng không có suy nghĩ quá nhiều, liền trực tiếp đi ra khỏi tông môn, trong lòng chỉ muốn giết thêm nhiều tên tu sĩ của Phi Kỵ bộ lạc báo thù cho Lục đại ca. Cũng may Lục đại ca huynh vẫn còn sống, nếu không... nếu không muội quả thật còn không biết nên làm sao cho tốt." Lạc Thanh cúi thấp đầu nói. Vẻ đỏ ửng từ dưới cổ nhanh chóng tràn lên trên khắp gương mặt xinh đẹp của nàng.
Lạc Thanh trước mắt tuy rằng đã bị thương, nhưng không hề ảnh hưởng tới tư thái xinh đẹp kinh người của nàng. Lục Tiểu Thiên nhìn thấy cũng hơi có chút thất thần. Tâm ý của Lạc Thanh cho dù hắn có ngốc hơn đi nữa cũng có thể hiểu được. Vô luận là tư chất, hay là thiên phú trên việc tu luyện, Lạc Thanh tuyệt đối là một trong số ít tu sĩ đỉnh tiêm nhất trong Trúc Cơ kỳ.
Từ khi hắn bước vào tu tiên giới tới nay, sợ rằng cũng chỉ có Lạc Thanh mới đối tốt với hắn mà không hề tính toán thiệt hơn. Trong lòng Lục Tiểu Thiên nói không cảm động khẳng định là giả, chỉ là đối với tình ý của Lạc Thanh, Lục Tiểu Thiên lại không biết phải làm sao cho tốt. Một là vì hắn đã có một đoạn dây dưa với Đông Phương Nghi, lại cộng thêm tỉ lệ kết đan của bản thân thực sự quá thấp, Lục Tiểu Thiên thậm chí không dám tưởng tượng hậu quả khi hắn chấp nhận tình cảm của Lạc Thanh rồi sau đó lại kết đan thất bại.
Vốn nhìn thấy Lục Tiểu Thiên đưa tay qua định vuốt ve khuôn mặt của mình, trái tim Lạc Thanh có chút đập rộn lên, xấu hổ không dám ngẩng đầu, nhưng càng nhiều hơn là sự mong chờ. Chỉ là bàn tay đó tựa hồ bởi vì loại nguyên nhân nào mà ngưng lại giữa chừng, trong lòng Lạc Thanh không khỏi có một chút thất lạc. Hai người cứ duy trì tư thế như vậy, sau một chốc lát, Lạc Thanh ngẩng đầu lên, trên mặt nở rộ vài tia ý cười, vẻ thất lạc đã được nàng ẩn sâu dưới đáy lòng."Lục đại ca nếu như chưa chuẩn bị tốt, chúng ta sau nay hãy nói vậy."
"Ta..." Lục Tiểu Thiên cười khổ một trận. Dạng nữ tu tuyệt sắc như Lạc Thanh, người muốn truy cầu nàng làm đạo lữ không biết có bao nhiêu, nhưng nàng lại cứ nhìn trúng hắn. Hơn nữa một nữ tử như nàng lại có thể làm tới mức độ như vậy, là đã trả giá cho hắn rất nhiều rồi.
"Việc sau này, đợi sau khi kết đan rồi nói đi." Nhìn thấy vị cô nương trước mắt còn dũng cảm hơn bản thân rất nhiều lần này, Lục Tiểu Thiên cuối cùng đã làm ra quyết định.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play