Pháp lực trong cơ thể vận chuyển mấy cái chu thiên, Lục Tiểu Thiên điều chỉnh tâm thái trở nên vô cùng yên tĩnh, đạt tới mức không còn chút ba động nào. Hắn điều khiển pháp lực thăm dò một chút hỏa diễm băng lam dưới chân, vẫn là giống như trước kia, không thể nhúc nhích tí nào. Loại hỏa diễm này không ngờ ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không biết nguồn gốc của nó, thật là một chuyện kỳ lạ.
Nếu ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không rõ, Lục Tiểu Thiên cũng không tiếp tục lãng phí tinh lực vào loại việc suy đoán vô vị đó nữa. Tay trái vung lên, một hạt châu to như cái tô xuất hiện trong lòng bàn tay. Bởi vì rời khỏi thân thể Tinh Mục Thạch Ngư quá lâu, bề ngoài đã xuất hiện mức độ hóa đá nhất định, trông giống như là một khối đá bình thường vậy, chỉ là giữa những khe nứt trong đó, vẫn mơ hồ có một tràng tinh mang nhu hòa lấp lóe.
Pháp lực của Lục Tiểu Thiên từ từ vận chuyển, lớp vỏ đá bên ngoài Tịch Tinh Thạch từ từ rơi xuống, lộ ra bên trong một hạt châu to lớn vô cùng trơn mịn. Nhìn cái mắt cá to lớn nữa, ngẫu nhiên cũng có lúc sẽ chớp chớp mắt. Cái con ngươi sâu thẳm đó tựa hồ có một loại lực lượng cắn nuốt nào đó. Khi hai mắt Lục Tiểu Thiên nhìn chăm chú vào viên Tịch Tinh Thạch này, hắn đột nhiên cảm nhận được ngọn hỏa diễm băng lam trong cơ thể tựa hồ đã có sự chấn động dù rất nhỏ, mặc dù trước đó vô luận hắn điều động pháp lực áp bách như thế nào thì hỏa diễm băng lam này cũng không hề nhúc nhích.
Lục Tiểu Thiên không sợ mà ngược lại còn vui mừng, tuy rằng một chút chấn động nhỏ đó cơ hồ không thể phát giác, nhưng hắn biết đây không phải là ảo giác. Rất nhanh, hỏa diễm băng lam lại lần nữa khe khẽ chấn động.
Lục Tiểu Thiên áp chế sự vui mừng trong lòng, pháp lực trong lòng bàn tay khẽ vận chuyện. Viên Tịch Tinh Thạch trong lòng bàn tay từ từ bay lên, chậm rãi lơ lửng ở trước mắt Lục Tiểu Thiên vài thước. Ngón tay Lục Tiểu Thiên liên tục điểm ra, từng sợi pháp lực từng đầu ngón tay bắn ra lượn lờ xung quanh viên Tịch Tinh Thạch. Khi pháp lực xung quanh càng ngày càng nhiều, viên Tịch Tinh Thạch đã hoàn toàn bị bao lại thành một khối lớn.
Mấy canh giờ sau, Lục Tiểu Thiên lông mày có chút nhướng lên, muốn luyện hóa viên Tịch Tinh Thạch này xem ra cũng không đơn giản. Đã mấy canh giờ trôi qua rồi mà vẫn không có chút động tĩnh nào, pháp lực còn bị viên Tịch Tinh Thạch này hấp thu đi không ít.
Lục Tiểu Thiên hít sâu một hơi, tiếp tục đưa pháp lực vào. Hai chân đã tàn phế mấy năm, không cách nào cử động được. Điều này khiến hắn cảm thấy rất bất tiện, đặc biệt là khi chiến đấu với nhiều người một lúc, sẽ bị hạn chế rất lớn. Nhưng mấy năm thời gian hắn đã cũng đợi được, cũng không quan tâm lại thêm vài ngày thời gian nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play