"Đại khái một năm rưỡi trước kia, Phi Kỵ bộ lạc các ngươi vây quét một tên thanh niên tóc bạc Trúc Cơ hậu kỳ, ngươi có biết việc này không?" Đông Phương Nghi hỏi.
"Thanh niên tóc bạc? Làm sao mà không nhớ kỹ được?" Ô Trì lập tức toàn thân khẽ run rẩy, hiển nhiên là nghĩ đến sự đáng sợ của thanh niên tóc bạc kia.
"Hắn thế nào? Nói hết thảy những điều ngươi biết cho ta. Tốt nhất không nên nói dối, nếu không ngươi sẽ biết kỳ thật chết cũng là một chuyện rất vui vẻ, có khi sống còn đau khổ hơn là chết." Đông Phương Nghi trầm giọng nói. Chỉ là lúc đó địa phương nàng bỏ chạy chính là không vực mà Phi Kỵ bộ lạc bao phủ, đừng nói Lục Tiểu Thiên là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Cho dù nàng là tu sĩ Kim Đan kỳ sau khi xông vào nơi này, cũng bị vô số người hợp kích, thân thụ trọng thương, nếu như không phải gặp được Lục Tiểu Thiên, suýt tí nữa đã thân tử đạo tiêu rồi.
Tuy rằng thông qua khí tức Lục Tiểu Thiên tàn lưu lại ở nơi ẩn náo trong tuyết lĩnh kia, Đông Phương Nghi biết Lục Tiểu Thiên có lẽ vẫn còn sống. Bất quá nàng lại rất hiếu kỳ lúc trước dưới tình hình bất lợi như vậy, Lục Tiểu Thiên rốt cuộc làm sao lại mang theo nàng chạy thoát được. Tuy rằng nàng nhìn thấy Lục Tiểu Thiên chiến lực siêu tuyệt, nhưng trong không vực mà Phi Kỵ bộ tộc bao phủ, người của Phi Kỵ bộ tộc cuồn cuộn không ngừng chạy tới. Song quyền nan địch tứ thủ, Đông Phương Nghi tự hỏi bản thân lúc ở Trúc Cơ hậu kỳ đã là khó gặp địch thủ. Trước đây khi so tài với cường giả đỉnh cấp ở Trúc Cơ kỳ của Cổ Kiếm Tông cũng chưa hề rơi xuống hạ phong. Nhưng nàng tự hỏi cũng không thể nào làm được giống như tên thanh niên tóc bạc này.
Trên thực tế tới hiện tại bây giờ, nàng thậm chí còn không biết tên của đối phương. Nói đến thật là hoang đường, một người nam tử đã từng có một lần hợp hoan với nàng, hơn nữa còn liều chết cứu nàng hai lần, nàng không ngờ không có chút hiểu biết gì về đối phương.
"Không, không dám, ta chỗ này có một khối Lưu Ảnh Thạch, người vừa xem liền biết." Ô Trì tuy rằng không biết nữ tử này là lai lịch gì, nhưng đối phương xuất thủ đánh lén, nhấc tay liền giết chết đồng bạn và Linh Ưng của y, hiển nhiên không phải là người nhân từ gì, làm sao còn dám có nửa điểm che giấu. Y ở trong Ô thị bộ tộc địa vị rất cao, còn có lượng lớn vinh hoa phú quý chưa hưởng thụ đủ, làm sao nỡ dễ dàng chết đi như vậy. Lúc trước tên thanh niên tóc bạc đó trên không trung giết tới máu chảy thành sông, y mới đầu còn không biết tình hình cụ thể, dẫn theo một số thủ hạ nhanh chóng đuổi tới. Một lòng muốn cướp đoạt chiến công, kết quả chiến công không lấy được, thậm chí ngay cả xuất hiện chưa bao lâu, liền bị tên thanh niên tóc bạc đó một người một kỵ giết tới kêu cha gọi mẹ, y cũng là may mắn mới nhặt lại được một mạng khi không ở trong phạm vi công kích của tên thanh niên tóc bạc kia.
Lúc trước khi vì tranh đoạt chiến công, y cố ý dùng Lưu Ảnh Thạch lưu lại toàn bộ tình hình ở hiện trường, kết quả không ngờ chỉ lưu lại được sỉ nhục. Lúc đó y cũng bị chút thương thế nên quay về trị thương. Sự tình Lưu Ảnh Thạch cũng bỏ quên qua một bên, không nghĩ tới khối phế thạch đó lúc này còn có giá trị lợi dụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play