Nhìn bóng dáng Lục Tiểu Thiên rời đi, Tiền Đại Lễ như trút được gánh nặng mà thở phào nhẹ nhõm, đồng thời ánh mắt của Tiền Đại Lễ cũng đột nhiên trở nên âm trầm. Lục Tiểu Thiên không ngờ lại dám một mình đuổi theo những tên tu sĩ Dị vực kia, thật sự là muốn chết. Bất quá như thế này cũng tốt, thực lực của Lục Tiểu Thiên thật sự là quá đáng sợ. Lúc trước khi Lục Tiểu Thiên vừa tiến vào Linh Tiêu Cung, lão chỉ cần duỗi đầu ngón tay là có thể bóp chết hắn. Lúc này mới qua bao nhiêu năm, chính bản thân lão vẫn còn là Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng đối phương đã là Trúc Cơ hậu kỳ đi rồi. Thậm chí còn có đan nguyên pháp khí, trong toàn bộ gần ngàn tu sĩ Trúc Cơ kỳ ở Linh Tiêu Cung, thực lực của Lục Tiểu Thiên đã là tồn tại đỉnh tiêm rồi.
Ở trước mặt đối phương, lão cơ hồ bị áp bách tới mức không thở được. Nếu như không phải lần này là nhiệm vụ tông môn, có nhiều đồng môn ở đây, Tiền Đại Lễ thậm chí không dám tưởng tượng kết quả của mình. Hai người kết xuống chính là tử thù, Tiền Đại Lễ cũng không thấy có bất kỳ khả năng nào có thể hóa giải. Dù sao lúc trước bản thân lão đã bức đối phương sống trong mỏ quáng loại hoàn cảnh ác liệt như vậy trong đó một lần chính là sáu bảy năm.
"Đi thôi!" Nhìn thấy bóng dáng của Lục Tiểu Thiên đã hoàn toàn biến mất ở trên bầu trời, Tào Hải Hoa thở dài nói. Trong toàn bộ đội ngũ này cũng chỉ có thực lực của lão là hơi mạnh hơn Lục Tiểu Thiên một chút. Hiện tại Lục Tiểu Thiên vừa đi, không có cường giả trấn giữ, cho dù không xuất hiện hai nhóm tu sĩ Dị vực vô cùng cường hoành kia, tình cảnh của bọn họ cũng vô cùng nguy hiểm. Dù sao chiến đấu với tu sĩ Dị vực tới hiện tại, trong đội ngũ đối phương vừa động chính là hai hoặc thậm chí càng có nhiều tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ hơn nữa. Trong các trận chiến trước đó, nếu như không phải nhiều lần có Lục Tiểu Thiên hóa giải nguy cơ, giết chết tu sĩ hậu kỳ của đối phương. Bọn họ làm sao có an ổn đến hiện tại, hơn nữa mỗi người còn kiếm được mấy cái điểm công huân.
"Ngô sư tỷ, chúng ta cũng đi thôi, lấy năng lực của Lục sư huynh, chắc hẳn những tên tu sĩ Dị vực kia cũng không làm gì được hắn." Bành Đại Dụng ở bên cạnh khuyên nhủ.
Ngô Nghiên đứng lại thật lâu, cuối cùng cũng đi theo mọi người nhanh chóng rời đi theo phương hướng của Vọng Nguyệt thành.
Mặc kệ đồng môn ở phía sau suy đoán như thế nào, Lục Tiểu Thiên xác thực có lý do không thể không đi. Đạo bóng dáng màu trắng xinh đẹp kia, không ngờ lại là Đông Phương Nghi. Với nhãn lực của Lục Tiểu Thiên, rõ ràng đã thấy nơi ngực Đông Phương Nghi đã bị máu tươi nhuộm đỏ thắm thành một mảng. Với một tu sĩ Kim Đan kỳ như Đông Phương Nghi, không ngờ luân lạc tới tình trạng bị một đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ truy kích, có thể thấy được tình cảnh của nàng bất ổn như thế nào, hẳn là do đấu pháp với tu sĩ Kim Đan kỳ đối địch bị trọng thương, hiện tại hổ lạc đồng bằng.
Gặp phải lượng lớn Phi Kỵ bộ lạc và tu sĩ Dị vực truy đuổi, đánh giết một tu sĩ Kim Đan kỳ ở trận doanh đối địch, chắc hẳn có thể đồng thời để cho những người này dương danh lập vạn, cũng thu hoạch được thù lao vô cùng phong phú. Dưới tình huống bình thường, tự nhiên là không có loại khả năng này, bất quá bản thân Đông Phương Nghi đã bị trọng thương, chiến lực tổn hao nhiều, hiển nhiên là cho những người này cơ hội tuyệt vời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT