Nghĩ dến liền bắt đầu làm, Lục Tiểu Thiên thả Đế Khôn từ trong túi linh thú ra, chỉ là hắn phát hiện lại không có biện pháp nào tốt để giao lưu với Đế Khôn. Thực lực Đế Khôn cực mạnh, năng lực chiến đấu cũng rất cao, khi gặp phải yêu thú, thậm chí không cần hắn chỉ huy, liền có khả năng dễ dàng giết chết đám yêu thú loại Âm Thi bên trong Âm Phong Cốc. Khi Lục Tiểu Thiên rời khỏi Âm Phong Cốc, thậm chí không hề xuất thủ qua.
Chỉ là loại việc như hỏa diễm băng lam, nói Đế Khôn cũng không hiểu. Hơn nữa Đế Khôn bị hắn dùng Thất Hồn Ấn xóa đi ký ức trước kia, đối với điều này càng không hề biết gì cả. Nhìn hắn dùng tay chỉ chỉ phần chân của mình, sau đó lại thử dùng thần thức trao đổi với Đế Khôn. Đế Khôn nhìn như thế nào cũng giống như là lão hổ mọc râu, kinh nghi nhìn nhìn hắn. Sau đó lại nhìn về phía đôi chân không thể cử động của hắn, mà không hề có một tia dấu hiệu nào là sẽ thu lại hỏa diễm băng lam ấy.
"Được rồi, quay về đi." Cổ gắng gần nửa canh giờ, Lục Tiểu Thiên thở dài bảo Đế Khôn lần nữa trở về trong túi linh thú. Xem ra trong thời gian ngắn là không thể rời xa được ghế lăn rồi. Tuy rằng nói năng lực chấp nhận của Lục Tiểu Thiên mạnh, bất quá trước kia hai chân hoàn hảo, rất nhiều lúc khi gặp phải nguy hiểm đều có thể tùy cơ ứng biến, hiện tại bộ dạng này sẽ gặp phải ước thúc không nhỏ, ít nhiều gì cũng còn có chút không quen.
"Oa..." Đế Khôn cũng không hề yêu thú loại hoàn cảnh bên ngoài như thế này. Dù sao trước ở trong mộ huyệt là nơi âm khí trầm trọng, so sánh với hiện tại nó ngược lại muốn ở trong túi linh thú hơn. Mà ấu tử Hỏa Nha thì lại là một tên khác biệt, sau khi tiến vào tiểu viện tử này, Lục Tiểu Thiên liền trực tiếp thả nó ra, để nó tùy ý xông loạn bên trong viện tử này.
Đối với sự hiếu động của tiểu Hỏa Nha, Lục Tiểu Thiên cũng lười đi quản. Vừa đột phá tới Trúc Cơ hậu kỳ, lúc này cảnh giới vẫn còn chưa quá vững chắc, cho dù tu luyện Liễm Tức thuật, pháp lực ba động lúc này cũng cực kỳ dễ dàng bị một số tu sĩ lợi hại cảm ứng được.
Nửa tháng tiếp theo sau đó, Lục Tiểu Thiên nơi nào cũng không đi, chỉ ở trong phòng liên tục củng cố lại cảnh giới hiện tại.
Một buổi chiều của nửa tháng sau, một đạo Truyền Âm phù từ ngoại viện bay đến, Lục Tiểu Thiên mở ra xem, bên trong vang lên giọng nói vui mừng và còn có chút đáng tiếc của Vương Đức Phong."Lục đạo hữu, ngươi cuối cùng đã quay về rồi, ngươi thật là thần long thấy đầu không thấy đuôi. Ngươi ở đâu, ta lập tức tới gặp ngươi. Nếu như không tiện, tới Trúc Nguyệt Trai ở Đông thành cũng được, hiện tại ta ở chỗ này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play