Dùng một số linh dược giúp nhục thân của Đế Khôn cầm máu, tạm thời xử lý một chút thương thế, Lục Tiểu Thiên lại lấy ra một cái túi linh thú thu Đế Khôn vào trong đó. Bản thân hắn vốn cũng không có nhiều túi linh thú như vậy, nhưng tu sĩ chết trong tay hắn cũng không phải số ít, rất nhiều đồ vật dùng không được hắn đều bỏ vào trong kết giới chất thành đống, bình thường cũng không quá quan tâm tới, không nghĩ tới lúc này lại có thể dùng tới.
Ngoại trừ Đế Khôn ra, hiện trường cũng không có đồ vật nào khác đáng để hắn đi quan tâm, sau khi bận rộn một hồi, Lục Tiểu Thiên mới cười khổ phát hiện hai chân của bản thân vẫn không hề có chút tri giác. Vừa rồi bận bịu một trận, thương thế lại có dấu hiệu trở nên xấu đi.
Lục Tiểu Thiên vội vàng ngồi xuống, nuốt vào một viên đan dược điều trị thân thể. Tuy rằng nơi này là biên giới khu vực hoạt động của Bạch Mao Cương Thi, nhưng với sự e ngại của Bạch Mao Cương Thi với Phi Thiên Ngân Thi, sợ rằng khi ngửi thấy khí tức của Phi Thiên Ngân Thi cũng không dám đến gần quá mức. cùng Đế Khôn đại chiến một hồi, nơi này vẫn còn tàn lưu lại dấu vết pháp lực ba động, cứ ở lại nơi này so với đi nơi khác tạm thời cũng an toàn hơn một chút.
Lục Tiểu Thiên dùng phó nguyên thần khống chế thổ dân khôi lỗi cảnh giới bảo vệ ở bên cạnh. Bản thân hắn thì nhắm mắt đả tọa, đan dược vừa vào miệng liền hóa thành linh lực vô cùng thuần khiết, chạy thẳng đến kỳ kinh bát mạch, hóa thành một cỗ nhiệt lưu ôn hòa dung hợp với pháp lực vốn có của hắn, làm tươi mát lại kinh mạch đã gần như khô cạn sau khi đại chiến.
Sau khi bài trừ đi toàn bộ cảm giác khó chịu ở nửa thân trên, dược lực còn lại từ từ vận chuyển về phía thân dưới, ý đồ muốn tiến vào chỗ đôi chân bị tê liệt, chỉ cần pháp lực có thể hoàn toàn vận chuyển tới dưới đó, thì thương thế dưới chân cũng tự nhiên sẽ được chữa trị.
Chỉ là sự tình không hề thuận lợi như trong tưởng tượng của hắn, lúc này dưới chân hai cỗ khí tức băng hàn và nóng rực đan xen, hai chân đã tê liệt tới mức không còn tri giác. Chỉ có nguyên thần có thể cảm nhận được loại khí tức trái ngược đan xen đang tiến vào trong cơ thể, thậm chí mơ hồ cảm thấy hai chân hắn còn có một màu băng lam, chính là hỏa diễm băng lam tiến vào cơ thể. Khi pháp lực trong cơ thể vận chuyển tới chân, trong nháy mắt liền mất đi liên hệ, giống như là trâu đất xuống biển, lãng phí không ít pháp lực, nhưng không hề có tác dụng nào.
Đối với chỗ đáng sợ của hỏa diễm băng lam, Lục Tiểu Thiên sớm đã trả nghiệm qua. Hỏa diễm này không hề thiêu chết bản thân, hoặc là đốt hai chân hắn thành bột mịn là đã vô cùng may mắn rồi. Cũng không thể nào chỉ dựa vào hai ba lần là có thể giải quyết được hỏa diễm băng lam đã nhập thể kia. Hơn nữa đối với loại vấn đề khó giải quyết này, hắn cũng không phải chưa từng gặp qua. Trước đó vừa mới trúc cơ sau khi ra khỏi Vọng Nguyệt thành gặp phải lục giáp khô lâu, bất đắc dĩ phải dùng một viên Lôi Châu tương đương một kích của tu sĩ Lôi hệ Kim Đan kỳ, lực lượng lôi điện kinh người tiến vào cơ thể suýt tí nữa lấy đi mạng nhỏ của hắn. Nhưng cuối cùng hắn vẫn chống đỡ qua được, hỏa diễm băng lam trước mắt tuy rằng không dễ tiêu trừ, nhưng Lục Tiểu Thiên lại tin tưởng vào đạo lý nước chảy đá mòn, sợi dây cắt gỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play