"Hứa lão quái, linh thạch không phải chỉ mình ngươi có. Tiểu huynh đệ, ta ra giá ba mươi khối linh thạch, đan dược đưa ta đi."
"Ba mươi khối linh thạch, mua khối hạ phẩm đan dược thì được, tiểu huynh đệ ta ra giá ba mươi lăm khối, tại hạ là quan binh thị vệ trong thành Chu Dục, thỉnh các vị nể chút mặt mũi." Ngoài ra một vị tu tiên giả ăn mặc như quan binh cũng chen vào trong đám người chắp tay lớn tiếng nói với mọi người xung quanh.
"Những đồ vật khác lão hủ cho Chu đạo hữu chút mặt mũi cũng không sao, bất quá trung phẩm Nguyên Khí đan chỉ có một khoả, Chu đạo hữu, đắc tội rồi. Tiểu huynh đệ, lão hủ ra giá ba mươi sáu khối hạ phẩm linh thạch, còn xin các vị ở đây đừng tranh với lão hủ nữa." Lúc này một vị lão giả có lông mi dài màu đen thân hình gầy gò, cũng tiến tới trầm giọng nói.
"Trường mi lão quái!"
Trong đám người vang lên từng trận kinh hô, tất cả đều nhường ra một con đường, tựa hồ rất sợ hãi trường mi lão giả. Ngay cả vị gọi là Chu Dục, thân mang bộ giáp quan binh, trong mắt cũng có vài phần kiêng kỵ. Trường mi lão quái là một ngoan nhân có tiếng ở vùng phụ cận, nghe nói không ít người lỡ chọc vào trường mi lão quái, sau đó đi vào Vọng Nguyệt sơn mạch, đều mất tích một cách li kì, không còn quay về nữa, có người nói là chết trong miệng yêu thú, cũng có người nói nhìn thấy trường mi lão quái ra tay hãm hại, không biết điều nào là thật điều nào là giả.
Chu Dục quan binh trong thành tuy rằng còn có vài phần uy tín, nhưng khi ra khỏi thành, cũng chưa chắc là đối thủ của trường mi lão quái.
Sau khi trường mi lão quái lên tiếng, mọi người xung quanh không còn ai dám ra giá, một vì giá cả này cũng đã đủ cao, hai là ra giá cao hơn nữa sẽ đắc tội trường mi lão quái, sau khi ra khỏi Vọng Nguyệt thành, thật sự đứng ngồi không yên, không đáng.
"Tiểu oa nhi, linh thạch ở đây, mang đan dược qua đây đi." Trường mi lão quái nhìn mọi người xung quanh đều khiếp sợ uy danh của mình không dám ra giá nữa, đắc ý cười nói, ném một túi đầy linh thạch cho Lục Tiểu Thiên, tay đưa ra bắt lấy bình đựng Nguyên Khí đan.
Lục Tiểu trong lòng thầm khó chịu, lão trường mi chết tiệt này, nếu không phải lão xuất hiện, người xung quanh càng ra sức nâng giá, hắn ít nhất còn có thể kiếm thêm mấy khối linh thạch, tự nhiên lại bị lão quái này phá hỏng hết thảy.
Bất quá, các Luyện Khí hậu kỳ xung quanh cũng đều im thin thít, hắn tự nhiên không dám lộ ra vẻ bất mãn nào trên mặt, chỉ có thể cung kính dâng lên Nguyên Khí đan.
Nguyên Khí đan vừa bán ra, người xung quanh đều tản đi, bất quá lúc nãy có không ít người, có một người đã nhìn trúng bộ hoả hệ công pháp trên tay hắn, thấy giá lại rẻ, sau khi trả giá, dùng ba mươi hai khối linh thạch mua lấy.
Lục Tiểu Thiên trong lòng nghĩ có nên lấy thêm một khoả Nguyên Khí đan ra bán để kiếm thêm chút linh thạch không, thuận tiện thu hút mọi người tới quầy của hắn. Bất quá ý tưởng này rất nhanh bị dập tắt, trong túi có sáu mươi tám khối hạ phẩm linh thạch, xung quanh đã có mấy người ngưỡng mộ nhìn hắn, ngoài ra còn có hai người có ánh mắt bất thiện.
Nếu như không phải trong thành, không chừng sẽ phát sinh chuyện gì rồi. Đối với Luyện Khí sơ kỳ, trung kỳ mà nói, sáu mươi tám khối linh thạch đã là một khoản tiền lớn.
Nghĩ tới điều này, Lục Tiểu Thiên liền buông tha việc tiếp tục rao bán Nguyên Khí đan.
"Đại ca, chính là chỗ này, trong tay hắn có một bộ công pháp có thể tu luyện đến Luyện Khí hậu kỳ." Không bao lâu, Lạc Thanh đã quay lại, hơn nữa còn dẫn theo một thanh niên khuôn mặt chữ quốc, với một thanh hoàn thủ linh đao giắt bên hông, ăn mặc vô cùng giản dị, chỉ là một thân áo vải cũ kỹ.
"Lục Tiểu Thiên, đây là đại ca ta, Lạc Viễn, hiện tại đã là cao thủ Luyện Khí tầng sáu." Lạc Thanh vẻ mặt tự hào nói.
"Công pháp trên tay ngươi có thể cho ta nhìn qua không?" Lạc Viễn nói.
"Đương nhiên có thể." Lục Tiểu Thiên gật đầu, Lạc Viễn không vì tu vi cao hơn hắn mà có chút kiêu căng nào, vô cùng khách khí. Biểu hiện chất phác thật thà không chỉ không khiến người khác phản cảm, ngược lại còn cho người ta cảm giác kiên định đáng tin cậy.
"Công pháp không tồi, giá cả còn có thể bớt chút không, rẻ chút nữa thì ta mua." Lạc Viễn nói.
"Xin lỗi, ba mươi ba khối đã rẻ lắm rồi, vừa rồi ta còn bán ra một bộ hoả hệ công pháp. Lục Tiểu Thiên nhún vai nói, tuy rằng ấn tượng không tệ, bất quá hắn cần linh thạch rất nhiều, giá cả không thể giảm nữa.
Lạc Viễn gấp đến độ chà sát hay tay nói: "Nhưng trong tay hai huynh muội ta không có nhiều linh thạch như vậy, không thì ngươi đợi vài hôm, ta đi mượn mấy vị bằng hữu trong thành xem sao?"
Lạc Thanh ánh mắt xoay chuyển nói: "Không thì thế này, ngươi xem cái lò luyện đan này của ta thế nào? Cái lò luyện đan này tuy rằng khó bán, nhưng xét về giá trị thực tế, có lẽ cũng có gần năm mươi khối linh thạch, công pháp của ngươi trong các cửa tiệm lớn bán hơn bốn mươi khối linh thạch. Ta dùng lò luyện đan này đổi với ngươi bộ thổ hệ công pháp."
"Nhưng mà gần đây ta rất cần linh thạch, có việc gấp cần dùng. Trên tay hai người có bao nhiêu linh thạch? Lục Tiểu Thiên có chút do dự, hắc bào lão giả đã thành tâm bệnh của hắn, hiện tại có cơ hội diệt trừ nó, hắn không muốn phải đợi lâu như vậy nữa.
"Kim hệ, mộc hệ đống này cộng lại, có hai mươi mốt khối." Lạc Viễn vò đầu bứt tai nói, nếu chỉ kém hai ba khối, y còn có thể mượn bằng hữu, nhưng kém tới hai mươi khối, trong những người bằng hữu mà y quen biết, cũng không phải dư dả gì, người ta không thể đưa hết toàn bộ gia tài để cho y mua công pháp, cho mượn hai ba khối đã xem như giao tình không tệ rồi.
"Trên người các ngươi có linh phù không? Hoả Cầu phù, Thuỷ Tiễn phù, hoặc là loại khác cũng được." Lục Tiểu Thiên lại hỏi.