Tráng hán độc nhãn cùng ba người theo sát phía sau làm ra một bộ tư thế liều mạng, cuộc sống quanh năm đi săn nói cho bọn họ biết, khi đối mặt con mồi hung hãn nhất, chỉ có thợ săn càng hung hãn hơn mới có thể sinh tồn được, chỉ cần có chút mềm yếu, hạ tràng ngược lại sẽ càng thêm thê thảm.
Người của Phi Kỵ bộ lạc kinh nghiệm tác chiến có thể nói là cực kỳ phong phú, cơ hồ ở trong thời gian ngắn nhất liền quyết định ra phương án chính xác nhất, không có một người nào lùi bước, cũng không có một người nào trên mặt có ý sợ hãi, điều ấy khiến Lục Tiểu Thiên có chút ngoài ý muốn. Bốn chuôi tiêu thương màu xanh hai trước hai về sau, cơ hồ phong kín tất cả đường lui của Lục Tiểu Thiên.
"Lục sư huynh, cẩn thận!" Tô Thanh trên thuyền Thanh Phong lo lắng khẽ kinh hô thành tiếng, nàng cũng là người có hiểu biết, có thể nhìn thấy người của Phi Kỵ bộ lạc lợi hại như thế nào. Nàng cũng có pháp khí dùng để đào mệnh, tốc độ nhanh chóng, không kém hơn thuyền Thanh Phong của Lục Tiểu Thiên. Nhưng bây giờ nàng bị trọng thương, căn bản không có cách nào phát huy ra được tốc độ vốn có. Nếu không phải như thế, Lục Tiểu Thiên cũng sẽ không bị thân hãm vào trong hiểm cảnh như thế. Mặc dù trước mắt người Phi Kỵ bộ lạc vây công Lục Tiểu Thiên chỉ có bốn người, nhưng mức độ hung hiểm thậm chí không thua gì thời điểm trước đó tranh đoạt Ngưng Kim quả.
Những tiêu thương màu xanh này lực trùng kích cực lớn, cho dù không cách nào xuyên thấu phòng ngự Hỏa Giao lân giáp, nhưng được đám người tráng hán độc nhãn ném tới mạnh mẽ, mượn nhờ tốc độ Bạch Đầu Quán, lực trùng kích to lớn so với vết chém của đao kiếm còn gây ra tổn thương nhiều hơn. Huống chi Tô Thanh biết rõ Lục Tiểu Thiên lúc trước trong cuộc hỗn chiến tranh đoạt Ngưng Kim quả vì cứu nàng, cũng đã bị thương không nhẹ.
La Tiềm trong lúc cấp bách đánh lui một cây tiêu thương đang nhắm về phía y, muốn đi viện trợ, nhưng bị công kích lần nữa của đối phương ngăn lại, chỉ có thể lo lắng nhìn Lục Tiểu Thiên lâm vào trong hiểm cảnh. Bốn chuôi tiêu thương, loại này công kích đơn giản nhưng nhanh và liên kết chặt chẽ như thế này, khiến cho người ta sinh ra một loại cảm giác không gì có thể ngăn cản được chúng nó.
"Phong Giáp phù!" Đối mặt với bốn cây tiêu thương đang công kích tới, Lục Tiểu Thiên khẽ quát lên, tế ra một đạo Linh phù, đạo linh phù này chính là một tấm thất giai phòng Ngự Linh Phù, là hắn dùng Ngưng Kim Đan đổi được từ trên tay Từ Vân Phương. Lúc trước trong những vật phẩm trao đổi còn có cả thuyền Thanh Phong. Phong Giáp phù này có thể sử dụng được ba lần, có thể ngăn cản lực sát thương tương đương với một kích của tu sĩ Kim Đan kỳ tầng một. Mức độ trân quý của nó không cần nghĩ cũng biết, vào thời điểm bình thường, Lục Tiểu Thiên căn bản không nỡ sử dụng. Chính là lúc trước trận chiến với Trình Thao, cho dù liều mạng chịu thương thế nhất định cũng vẫn giữ lại không nỡ dùng. Nhưng hiện tại hắn đã có thương thế trên người, đối mặt sự vây công của Phi Kỵ bộ lạc, nhất là đối phương thế công tới lui như gió, Lục Tiểu Thiên cũng không có nhiều lựa chọn hơn nữa. Dưới tình huống bản thân đang thụ thương, muốn đón đỡ bốn cây tiêu thương màu xanh, lực trùng kích to lớn trên đó đủ để khiến cho bản thân hắn bị trọng thương, làm xáo trộn những mũi tên của hắn. Hiện tại thứ duy nhất mà hắn có thể uy hiếp được đối phương chính là bộ đan nguyên Hoả Giao tiễn này, Lục Tiểu Thiên tự nhiên biết nên làm như thế nào, chỉ là ép cho hắn không thể không vận dụng Phong Giáp phù, thậm chí còn bộc lộ ra bộ cung tiễn Hỏa Giao này, mấy tên này cũng coi như là rất khá.
Bên trong hai mắt Lục Tiểu Thiên lộ ra vô tận sát cơ lạnh thấu xương. Phong Giáp phù một khi tế ra, ở bên ngoài thân Lục Tiểu Thiên liền có từng hồi Phong linh khí lấp lóe, lập tức tạo thành một bộ khải giáp màu xanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play