Hắn tốn ba viên linh thạch để mua "Linh Thảo Toàn Thư" và "Yêu Thú Tập Lục". Linh thạch trong túi trữ vật đã mất đi không ít, điều này thật khiến hắn đau lòng, ba khối linh thạch, đủ để hắn thi triển pháp thuật mười mấy lần. Xem ra linh thạch có lẽ là vật phẩm thông dụng của tu tiên giả, giống như vàng bạc trong thế tục vậy, chỉ là tác dụng của linh thạch còn lớn hơn vàng bạc nhiều.
Sau khi rời khỏi, Lục Tiểu Thiên ở phụ cận đảo một vòng, lại tìm tới một cửa tiệm chuyên bán linh phù, mua vài tấm Hoả Cầu phù phổ thông.
Giá cả của linh phù quả thật cao tới quá đáng, một tấm Hoả Cầu phù lại cần một khối hạ phẩm linh thạch. Sau khi Lục Tiểu Thiên mua xong, nhìn thấy Hoả Cầu phù đau xót không thôi, cứ kiểu này e rằng không lâu sau linh thạch trên người liền bị xài hết, trách không được thanh y đạo sĩ sau khi bị gạt hết mấy khối linh thạch, cứ tìm tên họ Chu đó liều mạng.
Trong Vọng Nguyệt thành này, nơi nào cũng phải dùng linh thạch. Không có linh thạch quả thật là nửa bước khó đi. Tuy nhiên tiền công mà các cửa hàng cũng như các công xưởng trả cho cũng không cao. Lục Tiểu Thiên liên tục đi qua mấy nhà, phát hiện những tu tiên giả thấp giai cái gì cũng không biết như hắn, một tháng tiền công nhiều nhất cũng chỉ có bốn tới năm khối linh thạch mà thôi.
Còn tuỳ tiện tìm một cái khách điếm rẻ nhất, một căn phòng nhỏ rộng không quá mười thước, một tháng đã cần hai khối linh thạch. Bất quá Lục Tiểu Thiên nôn nóng muốn kiểm chứng suy nghĩ của bản thân, nên cũng không tiếp tục tìm khách điếm khác, trực tiếp đưa linh thạch rồi thuê lại.
Trong phòng ngoại trừ một cái giường và một cái ghế ra, không còn đồ vật nào khác. Đơn giản tới không thể đơn giản hơn, Lục Tiểu Thiên không rãnh quan tâm những điều này, vội vàng ngồi khoanh chân đả toạ trên giường, Đồng thời một tay cầm lấy Hoả Cầu phù.
Sưu-
Hắn xuất hiện bên trong kết giới và linh khí quen thuộc, nguyên thần hắc bào lão giả không biết đã bay đi đâu rồi. Lục Tiểu Thiên thần thức vừa động, một tấm Hoả Cầu phù nhất thời xuất hiện ở bên cạnh. Thừa dịp hắc bào lão giả không có ở đây, Lục Tiểu Thiên trực tiếp khởi động Hoả Cầu phù.
Ầm, một cái hoả cầu cực lớn xuất hiện, đập lên vách kết giới, hoả quang bắn tứ tung, kết giới vẫn bất động như trong dự liệu.
"Quả nhiên giống như dự đoán, phàm là vật phẩm mang theo linh khí cũng đều có thể đem vào trong thần bí không gian này. Linh phù cũng vậy, còn có thể trực tiếp sử dụng."
Lục Tiểu Thiên trong lòng kinh hỉ, nguyên thần của hắc bào lão giả bên trong kết giới, tuy rằng nhất thời không uy hiếp được tới hắn, nhưng mà mỗi lần phục dụng đan dược, hắc bào lão giả cũng đều lấy đi một nửa linh khí. Điều này hắn sao có thể nhẫn nhịn được? Hơn nữa hắc bào lão giả đối với hắn giống như một quả bom hẹn giờ vậy, cũng không biết kết giới có thể vây khốn lão được bao lâu, cho nên vẫn sớm giải quyết mối hoạ này còn hơn.
Trước đây hắc bào lão giả thực lực cường đại, Lục Tiểu Thiên thúc thủ vô sách, hiện giờ cũng coi như tìm được phương pháp giải quyết. Hắc bào lão giả tuy rằng gần như là Luyện Khí đại viên mãn, nhưng bên trong kết giới này, không có linh khí bổ sung. Sau khi thi triển pháp thuật, tu vi sẽ giảm xuống. Lục Tiểu Thiên hai mắt lạnh lùng, chỉ cần hắn chuẩn bị linh phù đầy đủ, liền là tử kỳ của hắc bào lão giả.
"Ân? Vừa nãy rõ ràng nghe được chấn động ở chỗ này, tại sao bóng dáng ai cũng không thấy?"
Lục Tiểu Thiên vừa rời đi không lâu, nguyên thần hình tiểu cầu màu đỏ vàng của hắc bào lão giả liền xuất hiện ở cách không xa nơi Lục Tiểu Thiên rời đi, mặt đầy nghi hoặc ở xung quanh tìm kiếm mấy lần, cũng không tìm được chút manh mối gì, bốn phía ngoại trừ sương mù, thì chỉ có cát mịn dưới mặt đất, còn có cái vách kết giới chết tiệt.
Ý thức về lại trong cơ thể, Lục Tiểu Thiên thấy sắc trời còn sớm, liền đi ra khỏi khách điếm. Ở trên một con đường náo nhiệt, lưu lượng người qua lại tương đối lớn, hắn ngồi xuống bên cạnh đường, lấy ba quyển công pháp từ trong túi trữ vật ra để xuống, tuy rằng chỉ có ba quyển công pháp, bất quá lại đủ cho tu luyện tới Luyện Khí hậu kỳ.
So với các sạp hàng bình thường khác, càng có ưu thế. Lục Tiểu Thiên trong lòng nghĩ như vậy, ngồi ở đó ôm cây đợi thỏ, đồng thời lật xem quyển "Yêu Thú Tập Lục", tìm hiểu một số yêu thú thường gặp trong Vọng Nguyệt sơn mạch.
"Nhị giai yêu thú Xích Huyết Mãng, nhất giai Yêu Hào Trư, thậm chí còn có tam giai Yêu Hào Trư Vương, tứ giai Thiết Bối Yêu Tích không ngờ lại như tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thật là lợi hại!"
Lục Tiểu Thiên xem tới say mê, tiến vào Vọng Nguyệt thành cũng coi như chân chính tiếp xúc với thế giới của tu tiên giả, không ngờ lại thần kỳ quái lạ như vậy.
"Ngươi bày sạp như vậy bán không được gì đâu." Đột nhiên một tiếng nói yêu kiều ngây ngô vang lên.
Lục Tiểu Thiên ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, ngũ quan thanh tú, răng trắng như tuyết, hai mắt long lanh mặc một thân váy áo màu vàng nhạt, trên lưng đang đeo một cái bao nhỏ, cười nhạt nói. Sau đó ở bên cạnh hắn cách khoảng nửa trượng thành thục thả cái bao trên lưng xuống, từ trong đó lấy ra một cái tiểu lô như lư hương có màu tử sắc, mấy khối mộc màu đỏ nhạt, còn có mấy cây bút lông đều tán phát ra linh khí nhàn nhạt.
"Ngươi trước đây thường bày sạp bán sao?" Lục Tiểu Thiên khép lại quyển Linh Thú trên tay rồi hỏi.
"Đúng vậy, đoạn thời gian này ta một mực ở đầy bày sạp, ôi lò luyện đan này bán hơn một tháng nay vẫn chưa bán được." Thiếu nữ nhún nhún vai rồi nói, trông vô cùng vui vẻ."Bất quá ta tin rằng thế nào cũng sẽ bán được thôi, ta kêu Lạc Thanh, ngươi gọi là gì?"
"Ta gọi là Lục Tiểu Thiên, cái đan lô này của ngươi xài tốt không? Bán như thế nào?" Lục Tiểu Thiên nói.
"Cái đan lô này của ta phẩm chất tuyệt đối tốt, là do Tử Huyền đồng tạo thành, có thể đề thăng tỉ lệ thành công khi luyện đan. Cho dù là cao cấp Luyện Đan sư cũng có thể sử dụng, không phải là những Xích đồng đan lô bày bán trên các sạp hàng bình thường có thể so bì được, ngươi cần luyện đan lô sao? Nếu như ngươi muốn, giá cả có thể giảm một chút." Vẻ mặc Lạc Thanh mong đợi nhìn Lục Tiểu Thiên.