"Cũng tốt, nếu có một ngày Đông Phương đạo hữu muốn đến Thiên La thành, có thể báo cho ta hoặc Thân Đồ huynh một tiếng bất cứ lúc nào." Nhiếp Thiên Hầu nói.
Lục Tiểu Thiên nói một tiếng cảm ơn rồi bay đến một ngọn núi riêng biệt mà Nhiếp Thiên Hầu đã sắp xếp cho hắn. Hắn không tiến vào tiểu viện trang nhã kia, nơi cửa đã có hai nữ tử xinh đẹp tựa như thị nữ đang đứng chờ. Bọn họ đợi nửa ngày trời mà ngay cả một bóng ma cũng không thấy.
"Nhiếp đại ca, huynh đối đãi với tên họ Đông Phương kia có phải quá mức lễ độ rồi không?"
Nửa chặng đường sau, Bạch Như Tuyết gần như không nói chuyện với Lục Tiểu Thiên. Dù sao nàng cũng là người có thân phận, làm chuyện trước kiêu sau cung thế này vẫn có chút gánh nặng trong lòng.
"Trình độ đan thuật của Lâm Sĩ Thanh không hề thấp, vậy mà lại bị Đông Phương đạo hữu dễ dàng áp chế như vậy. Chúng ta có coi trọng hắn thế nào cũng không thừa. Đông Phương đạo hữu tuyệt đối không phải một Tam phẩm Đan Thánh bình thường." Nhiếp Thiên Hầu nghiêm mặt nói: "Ngươi không thấy sao? Dù đối mặt với Lâm Sĩ Thanh hay đối mặt với chúng ta, hắn vẫn luôn tiến thoái có chừng mực, phong thái ung dung. Hắn rõ ràng đã đoán được thân phận chúng ta không đơn giản, nhưng không hề thất thố chút nào. Thậm chí khi nghe đến danh tiếng của Nhất Hóa đạo nhân, ngoài chút kinh ngạc ban đầu, sau đó cũng bình thản như thường hay sao?"
Nhiếp Thiên Hầu nói.
"Vậy thì sao? Tam phẩm Đan Thánh có lợi hại đến đâu thì cũng chỉ là Tam phẩm Đan Thánh mà thôi. Dù địa vị có thể so với Thiên Tiên, nhưng thực tế cũng chẳng cao hơn thân phận của chúng ta bao nhiêu. Ai trong chúng ta mà chẳng có gia tộc hoặc sư thừa chống lưng." Bạch Như Tuyết không phục nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play