"Lén lút xông vào động phủ của ta, muốn tìm cớ thu lại động phủ của ta thì cũng thôi đi. Không ngờ còn muốn giết chết linh thú của ta, ngươi cảm thấy ta nên trừng phạt các ngươi như thế nào?" Lục Tiểu Thiên lạnh lùng nói.
"Đối với tổn hại trong động phủ của Lục sư huynh, còn có việc con Hoa Báo này bị doạ sợ. Ta nguyện ý đưa ra một vạn hạ phẩm linh thạch làm bồi thường. Về phần Tiền Đại Lễ, Lục sư huynh có thể xử trí riêng." Việc tới nước này, Huống Thiên Sinh không hề suy nghĩ liền lập tức rủ sạch quan hệ với Tiền Đại Lễ. Một vạn hạ phẩm linh thạch có thể mua được rất nhiều con tam giai linh thú bình thường a.
"Lục, Lục sư huynh, ta." Tiền Đại Lễ vừa muốn mở miệng. Ba một tiếng, trên mặt lập tức bị một bạt tay vang dội. Lục Tiểu Thiên xuất thủ không nhẹ, trên mặt Tiền Đại Lễ đỏ lên đau đớn không thôi. Trong lòng lão tràn đầy oán độc, nhưng đối diện với Lục Tiểu Thiên lúc này, lão thậm chí không dám nói lời chống đối. Dù sao muốn thu lại động phủ của Lục Tiểu Thiên mà còn bị người ta bắt tại trận. Tới niên kỷ này của lão, đã có thể khống chế cảm xúc ở một mức độ nhất định, sẽ không bởi vì tranh hơn thua miệng lưỡi mà để chịu thiệt thòi trước mắt.
"Ngươi và Tiền Đại Lễ có quan hệ như thế nào?" Lục Tiểu Thiên lười nhìn Tiền Đại Lễ, quay đầu hỏi Huống Thiên Sinh.
"Bẩm Lục sư huynh, tu sĩ Dị vực xâm lấn, ta và Tiền Đại Lễ, còn có những đệ tử sư huynh đệ khác sáu vị đồng môn thành lập nên một tiểu đội. Nửa tháng sau sẽ phải ra ngoài tuần tra những quốc gia thế tục mà Linh Tiêu Cung chúng ta quản hạt để xem có tu vi Dị vực trà trộn vào hay không."
"Vậy sao? Tới lúc đó giúp ta hảo hảo chiêu đãi Tiền Đại Lễ, linh thạch thì ta không cần. Chuyện hôm nay thì cứ như vậy bỏ qua. Đương nhiên, sau đó nếu như ta biết được ngươi không chiêu đãi tốt Tiền Đại Lễ. Chúng ta nợ mới nợ cũ tính luôn một lần." Lục Tiểu Thiên nhìn nhìn hai người. Trong mắt loé qua một tia cười mỉm mai, lúc trước Tiền Đại Lễ phái Du Báo cầm lấy pháp khí Hắc Giao tiễn tiến vào trong mỏ quáng đuổi giết hắn. Mấy lần suýt tí nữa hắn đã vẫn lạc, nếu không phải trong cơ thể hắn có kết giới, có thể không ngừng thôi luyện ra La Yên quả để ngăn cản tầm nhìn, cùng với địa hình phứt tạp bên trong mỏ quáng. Cái mạng này của hắn sớm đã nằm lại trong đó rồi, làm sao còn có ngày hôm nay. Nghĩ tới trước đó hơn sáu năm trong mỏ quáng, Lục Tiểu Thiên hận Tiền Đại Lễ đến nghiến răng kèn kẹt, lại thêm tình hình trước mắt. Lục Tiểu Thiên trong đầu xoay chuyển, lập tức nghĩ tới một chiêu vừa rồi.
"Đa tạ Lục sư huynh đại nhân không trách phạt, về phần Tiền Đại Lễ, Lục sư huynh yên tâm, tới lúc đó ta sẽ hảo hảo chiêu đãi lão ta." Huống Thiên Sinh ánh mắt nhìn Tiền Đại Lễ vô cùng bất thiện. Vừa rồi va chạm một kích với Lục Tiểu Thiên, lúc này trong cơ thể huyết khí vẫn còn nhộn nhạo, kinh mạch vẫn còn đau nhức. Sợ rằng cần phải quay về tĩnh dưỡng mấy ngày mới có thể hoàn toàn bình phục. Nếu như không phải do tên Tiền Đại Lễ này, y lại làm sao mà trêu chọc tới đối thủ cường hoành như vậy. Hiện tại có thể hoá can qua thành tơ lụa, y tự nhiên là chộp lấy cơ hội. Về phần Tiền Đại Lễ, sau này có thời gian thì sẽ thu thập lão sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play