Không biết vì sao, Lục Tiểu Thiên có loại cảm giác, khi đôi mắt như độc xà của Tuân Tu quét qua, bản thân phảng phất như là con mồi đang bị thợ sằn nhìn chằm chằm. Lúc này trên người Tuân Tu sau khi mọc ra lân phiến, dựa vào một bộ nhục thân không ngờ có thể đánh tới bất phân thắng bại với đan nguyên pháp khí của Đoạn Hồi Thiên. Không chỉ Lục Tiểu Thiên, ngay cả đám người La Tiềm cũng kinh hãi không thôi.
Lúc này chiến đấu của Tuân Tu và Đoạn Hồi Thiên, người khác đã hoàn toàn không thể nhúng tay vào. Lục Tiểu Thiên trực tiếp lao tới chỗ hai tên tu sĩ Ưng Vũ Môn và hai tên tu sĩ mặc đạo bào đang chiến thành một đoàn với Ngô Nghiên và Điền Tĩnh. Trên thực tế từ khi chiến đấu bạo phát tới hiện tại, cũng chỉ là thoáng chốc công phu mà thôi. Tình thế của song phương đã mấy lần nghịch chuyển. Đám người La Tiềm tự biết không địch lại, cũng vừa chiến vừa chạy, không hề cùng đối phương cứng chọi cứng. Dù là như vậy hai người Ngô Nghiên và Điền Tĩnh cũng đã mấy chỗ bị thương. Ông... bao gồm cả Ngô Nghiên và Điền Tĩnh bên trong, một hơi sáu người. Sau khi gặp phải xung kích của Băng Phách Huyền Âm, đều lâm vào trạng thái mê muội ngắn ngủi. Sau khi Ngô Nghiên và Điền Tĩnh tỉnh táo lên, hai tu sĩ Ưng Vũ Môn và hai tu sĩ mặc đạo bào vây công các nàng đã đầu một nơi thân một nơi, từ không trung rơi xuống, sau đó bị những con Mang Rận chen chúc lao tới cắn nuốt.
Lúc này Đoạn Hồi Thiên đang đại chiến với Tuân Tu lại nhìn thấy mấy người bị Lục Tiểu Thiên giết chết, lập tức buông bỏ khống chế với Mang Rận. Mấy người đối phương không ngờ lại khó chơi như vậy, hai vị sư đệ còn lại trong tay cũng có giải dược của độc Mang Rận, chưa hẳn là không chịu đựng được. Về phần hai đệ tử còn lại của Ưng Vũ Môn chỉ có thể trách bọn họ xui xẻo mà thôi. Nhưng thật ra Lục Tiểu Thiên trước đó cùng vây công y với Tuân Tu, tựa hồ còn có một loại thủ đoạn cực kỳ lợi hại, chỉ là có chút kỳ quái vì sao lại không lấy ra đối phó ý. Lẽ nào bởi vì không có nhiều tác dụng với người tu vi mạnh hơn? Đoạn Hồi Thiên thân kinh bách chiến, chỉ là hơi suy nghĩ, liền phán đoán được điểm mấu chốt trong đó. Loại tình hình như vậy, cũng chỉ có như thế mới có thể giải thích được. Bùm! Đoạn Hồi Thiên phun ra một ngụm máu tươi, thân thể trên không trung bay ngược lại mấy chục trượng. Vừa rồi chỉ thoáng phân tâm, không ngờ lại để tên quái nhân toàn thân đầy lân phiến một kích đắc thủ. Tuy rằng vẫn không trúng chỗ yếu hại, bất quá giáp trụ phòng ngự trên người lại bị đánh ra một cái lỗ hổng nhỏ, nếu không phải có giáp trụ này ngăn cản, một kích vừa rồi chỉ sợ đã bị đối phương xuyên qua tim rồi.
Lực lượng nhục thân của tên quái nhân thân đầy lân phiến này mạnh tới quá đáng, để nó đánh trúng thì không chết cũng trọng thương, chỉ có thể đấu trí không thể nào ngạnh kháng được. Đoạn Hồi Thiên căn chặt răng, Tứ Phương Ma Tức Kính lần nữa phân ra, trên người y cũng lần nữa phân ra mấy đạo hư ảnh. Tuân Tu cũng khẽ giật mình, không có Lục Tiểu Thiên hiệp trợ, lão cũng không có đủ thủ đoạn có thể đồng thời phá vỡ các hư ảnh này. Cho dù tốc độ của lão có nhanh hơn, không ngừng đánh vỡ những hư ảnh đó, thì vẫn phải tiêu hao không ít tinh lực.
Keng! Chân thân của Đoạn Hồi Thiên tìm được cơ hội, một đao chém lên lưng Tuân Tu, không ngờ lại phát ra âm thanh kim loại va chạm. Y phục của Tuân Tu tuy rằng bị chém vỡ, nhưng phòng ngự của lân phiến màu đen đó lại vô cùng kinh người. Không ngờ còn mạnh hơn mấy phần pháp khí giáp trụ trên người Đoạn Hồi Thiên. Hơn nữa trường đao trong tay chém xuống cảm giác cực kỳ mềm mại, Đoạn Hồi Thiên cảm giác được cổ thân thể này có tính bạo phát rất lớn mà tính dẻo dai lại tương đối kinh người. Tuân Tu cũng không chịu bao nhiêu tổn thương bởi một đao này, thân thể chỉ lảo đảo về trước vài bước, liền lập tức quay người giết trở lại, một trảo sắc bén chộp về phía đầu của đối phương, nhưng lại phát hiện đó lại là một hư ảnh.
Thật đáng hận! Trong lòng Đoạn Hồi Thiên tức giận không thôi, đáng tiếc Tứ Phương Ma Tức Kính của y chỉ có thể giúp y tạo ra lượng lớn huyễn ảnh hơn nữa tác dụng vây khốn tương đối mạnh, còn lực công kích lại không có bao nhiêu. Nếu như trường đao trên tay y cũng là đan nguyên pháp khí, vừa rồi nhất định có thể kích phá phòng ngự của tầng lân phiến của tên quái nhân đó. Đối phương vừa rồi tiếp y một đao, cũng tuyệt không phải không có ảnh hưởng, chỉ là tạm thời còn có thể miễn cưỡng khắc chế mà thôi. Chỉ cần có thể tách tên quái nhân và người trẻ tuổi kia ra, không có ai phá đi những phân thân của y, Đoạn Hồi Thiên không tin tên lão đầu quái nhân đáng chết này có thể chống đỡ được dưới Tứ Phương Ma Tức Kính của y.
Sau một hồi, Tuân Tu lại bị Đoạn Hồi Thiên chém trúng một đao, dù cho lão có cường hoành hơn nữa, cũng phiền muộn đến muốn thổ huyết, liền thi triển công kích điên cuồng về phía Đoạn Hồi Thiên. Đoạn Hồi Thiên cảm thấy chiến cục đã nghiêng hẳn về phía đối phương, tình thế phe mình bại nhiều hơn thắng, nên cũng không còn ý muốn liều mạng. Sau khi một đao bức lui Tuân Tu, bản thân liền phân thành mấy hư ảnh bao vây lấy đối phương, còn bản thân nhân cơ hội bỏ trốn vào trong rùng Trúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play