Trong một sơn động cách Hồ Dương Thôn hơn trăm dặm, một bóng dáng khô gầy như da bọc xương, giống như một cổ khô lâu biết đi, lúc này kinh hoảng thất thanh rời khỏi sơn động, đi nhanh trên nền tuyết trắng.
"Đi được sao?" Kim quang lóe lên, một thanh niên ngự đao phi hành từ không trung hạ xuống.
Thanh niên ngự đao này tự nhiên chính là Lục Tiểu Thiên.
"Không biết đạo hữu ngăn cản tại hạ là có chuyện gì?" Trung niên khô gầy nhìn thấy Lục Tiểu Thiên tới nhanh như vậy, sắc mặt khẽ biến sau đó miễn cưỡng trấn định lại nói.
"Một tu tiên giả có tu vi Trúc Cơ kỳ, không ngờ lại có thể tiềm phục ở nơi hoang vu nghèo nàn như vậy, rốt cuộc là có mục đích gì?"
Trên thực tế khi nhìn thấy bộ dạng của người này, Lục Tiểu Thiên đã hiểu hơn một nửa, đánh giá tên trung niên da bọc xương trước mặt này. Hắn đương nhiên sẽ không nói ra quan hệ của bản thân với Hồ Dương Thôn. Chỉ là người trước mắt này đã vô cùng hư nhược, nhìn bộ dạng giống y như hắn lúc mới tới trại ngựa của huynh muội Trì Lâm, cũng là mục đích dưỡng thương. Chỉ là vết thương của đối phương rõ ràng còn nghiêm trọng hơn hắn nhiều. Vừa khéo gặp được phụ thân Lục Tiểu Thiên cũng có chút linh căn, cho nên mới thi triển một chút thủ đoạn, cũng không phải là chuyện gì đáng trách. Nếu như không phải liên quan tới người thân của hắn, Lục Tiểu Thiên cũng sẽ không quản loại việc này. Nhưng người này lại thương tổn tới phụ thân của mình, tự nhiên là không thể bỏ qua rồi.
"Như những gì ngươi thấy, đã bị chút thương tổn, lưu lạc tới nơi này tu dưỡng." Trung niên da bọc xương đã gầy tới không thể gầy hơn, thậm chí không nhìn ra được chút biểu tình nào trên mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play