Chỉ là một màn trước mắt lại khiến cho lão trợn tròn mắt. Mảnh vụn của y phục màu trắng nằm rải rác trong hang động, càng khiến lão như bị sét đánh chính là Đông Phương Nghi mà lão ái mộ đã lâu lúc này lại đi chân trần để lộ ra làn da như bạch ngọc. Lúc này nàng chỉ giống như dùng vải che tạm thân thể, lộ ra hai cánh tay ngọc ngà, ngoài ra còn có một thanh niên nam tử chưa từng gặp qua hay cánh tay cũng để trần. Chu Thông có ngốc hơn đi nữa cũng biết trước đó phát sinh chuyện gì, lão khó có thể kiềm nén run rẩy của bản thân mà chỉ tay về trước nói: "Sư muội, uổng cho một mảnh si tâm của ta với muội. Muội không ngờ lại... với một tên sâu kiến Trúc Cơ kỳ sau lưng ta..."
"Mọi thứ chẳng qua đều do vận mệnh sai sử. Ta và Hỏa Giao chiến đấu đến lưỡng bại cầu thương, là người này cứu ta. Sau khi hợp lực giết chết thất giai Hỏa Giao này, không nghĩ tới nó lại là một con Hùng Giao, lúc xử lý thi thể không cẩn thận làm vỡ thoi tình nang, cho nên mới phát sinh hết thảy những chuyện sau đó. Hơn nữa đây là việc của ta, có quan hệ gì với Chu sư huynh?" Đông Phương Nghi chỉ kịp lấy áo bào đơn giản bao phủ thân thể, lãnh đạm nói. Nếu đổi lại là nữ nhân bình thường, lại bị người khác xông vào phá hư chuyện tốt, sợ rằng sớm đã vô cùng xấu hổ. Nhưng Đông Phương Nghi đã hoàn toàn khôi phục lại vẻ bình tĩnh, âm thanh lạnh nhạt trả lời Chu Thông, đồng thời còn chỉnh trang lại váy áo hoàn toàn che đậy thân thể tuyệt mỹ của mình.
"Cái gì? Ngươi, ta giết ngươi!" Chu Thông nghe vậy lập tức vừa đố kị vừa ghen ghét Lục Tiểu Thiên. Hai mắt đỏ bừng gần như điên cuồng, vung tay lên, áp lực bài sơn hải đảo ép về phía Lục Tiểu Thiên.
Xem ra lần này không còn may mắn thoát khỏi rồi, Lục Tiểu Thiên thở dài. Đối mặt với tu sĩ Kim Đan kỳ, lúc này cho dù hắn có Lôi Châu trong tay, cũng căn bản không làm được gì. Thực lực chênh lệch tuyệt đối, âm mưu quỷ kế có nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
Bùm! Hai đạo khí kinh va chạm với nhau, gió lốc to lớn tản ra, Lục Tiểu Thiên đứng không vững, lui về phía sau mấy trượng khó khăn lắm mới ngừng lại được.
"Sư muội, ngươi, ngươi không ngờ lại ngăn cản ta?" Chu Thông vẻ mặt phẫn nộ tới xiên vẹo nhìn Đông Phương Nghi nói.
"Ta nói qua hắn đã cứu ta một mạng, nếu ở nơi khác ta sẽ không quản nữa. Bất quá ở trước mặt ta, ngươi tốt nhất đừng ép ta xuất thủ." Đông Phương Nghi chầm chậm lấy ra trường kiếm, ngữ khí tuy rằng bình tĩnh, nhưng thái độ lại kiên quyết dị thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play