Sau khi đạt được Bối Thanh Thảo, giải quyết được chướng ngại cuối cùng của việc luyện thể. Lúc này thể phách của hắn đã mạnh hơn trước đây không ít. Chỉ đợi sau khi bài trừ đi lực lượng lôi điện, thực lực của hắn sẽ đề thăng cực lớn. Đương nhiên, tuy rằng lúc này bản thân hắn chỉ có thể pháp huy ra công kích tương đương với Luyện Khí trung kỳ. Nhưng hơn nửa năm nay, dưới sự trị liệu của Dưỡng Hồn Đan, phó nguyên thần cũng đã khôi phục.
Hơn nữa sau khi dùng Thất Tinh Trận diệt sát Nhạc Tùng, có được ngô công khôi lỗi của y. Hắn cũng có thể khống chế khôi lỗi này chiến đấu. Chiến lực gần như không thua kém gì tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Thông qua hơn nửa năm nghiên cứu, thuật khống chế khôi lôi của hắn đã tăng lên trên diện rộng. Ngoại trừ ngô công khôi lỗi ra, trong túi trữ vật của Nhạc Tùng và trung niên mặt vàng trước đó, còn có mấy con đê giai khôi lỗi Luyện Khí hậu kỳ, đại viên mãn.
Thương thế trên người còn chưa khỏi hẳn, Lục Tiểu Thiên tạm thời cũng không có dự định tiếp tục đi lịch luyện.
Tháng ngày ở trại ngựa cũng tương đối an nhàn. Đám người ở trại ngựa cũng biết Lục Tiểu Thiên tuy rằng trẻ tuổi, nhưng lại là một cao nhân ẩn thế. Vốn hai người huynh muội Trì Côn chỉ biết mấy món võ nghệ thô thiển, ngay cả kiếm khách cửu lưu trên giang hồ cũng không bằng. Trong hơn nửa năm nay, võ công đã cao tới đến đáng sợ. Đám người phụ trách chăn ngựa trong lòng vừa ngưỡng mộ vừa đố kị, có lòng muốn bái Lục Tiểu Thiên làm sư phụ. Nhưng thường ngày ngay cả mặt Lục Tiểu Thiên còn không thấy đã bị Trì Lâm đá ra ngoài rồi. Đám người này lúc này cũng minh bạch, Lục Tiểu Thiên không hề muốn gặp quá nhiều người như họ nghĩ. Vì thế cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, cảm khái hai huynh muội Trì gia sao vận khí tốt như vậy.
Hai huynh muội Trì Côn và Trì Lâm cũng có chút khác biệt. Trì Côn tuy rằng là huynh trưởng, nhưng sau khi võ nghệ có thành tựu, liền yêu thích xông pha ở thế giới bên ngoài. Luôn luôn đi ra ngoài quận thành, mỗi lần quay về đều mang theo một đống đồ vật, cao hứng vui vẻ nói với Trì Lâm thế giới bên ngoài quận thành, phồn vinh ra sao, náo nhiệt như thế nào. Mà Trì Lâm thì lại yêu thích ở bên cạnh Lục Tiểu Thiên để luyện tập võ kỹ. Lục Tiểu Thiên ngoại trừ tu luyện cũng sẽ có lúc ngẫu hứng chỉ điểm kiếm pháp cho Trì Lâm. Khiến cho hai huynh muội khi tỉ thí, Trì Lâm vẫn luôn lợi hại hơn một chút.
Lại qua hai tháng, Trì Côn sau một thời gian tu luyện, lại buồn chân không chịu được mà đi ra ngoài quận thành, tới khi đêm muộn mới trở về. Bất quá đi theo Trì Côn trở về còn có mấy trăm hắc giáp thiết kỵ tay cầm binh khí. Cầm đầu là một trung niên khí thế còn lạnh giá đầy khí sát phạt, vừa nhìn thấy đã biết là người đã trải qua nhiều trận chiến, sát phạt vô tình. Mấy trăm kỵ binh uy phong lẫm liệt nghiêm nghị vây quanh hai cỗ xe ngựa do tám con ngựa kéo đi ở giữa.
Tiếng vó ngựa lọc cọc kinh động toàn bộ người ở trại ngựa, Trì Lâm tay cầm đoản kiếm xông ra. Vẻ mặt đề phòng nhìn mấy trăm thiết kỵ này. Sau khi nhìn thấy Trì Côn vô sự, cũng tạm thời yên lòng. Bất quá rất nhanh Trì Lâm lại cau mày hỏi: "Đại ca, đây là chuyện gì, huynh dẫn theo nhiều người về đây làm gì?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play