Ánh mắt Lục Tiểu Thiên quét qua một vòng trên tửu lầu. Ánh mắt rơi xuống một hán tử đang say mèm râu tóc lôi thôi, toàn thân đều là mùi rượu, độc chiếm một cái bàn trong gốc khuất khó nhìn thấy. Hắn trực tiếp đi tới và ngồi xuống nói: "Vị này chính là Luyện Đan Sư Trương Dương phải không?"
Lục Tiểu Thiên không quen biết người nào ở đây cả. Hắn tự nhiên cũng sẽ không vô duyên vô cớ chạy tới tửu lầu này. Sau khi đi một vòng quanh phường thị, lại không hề phát hiện được đan lô nào thích hợp. Đan lô không giống như là vũ khí bình thường mà sản xuất đại trà. Mỗi một tu sĩ cũng đều cần vũ khí, nhưng không phải ai cũng cần đan lô cả.
Đan lô bình thường ngay cả Luyện Đan Sĩ cũng không thèm ngó tới. Về phần Luyện Đan Sư, nghe nói trong toàn bộ Linh Tiêu Cung, cao cấp Luyện Đan Sư chỉ có một người, trung cấp chỉ có mười người, sơ cấp cũng không hơn mười người. Luyện Đan Sư ít như vậy, đan lô tự nhiên cũng không có nhiều người tìm kiếm giống như linh khí và pháp khí. Bởi vậy để tìm được đan lô thích hợp so với việc tìm được một vũ khí thích hợp thì còn khó hơn nhiều.
Hắn ở phụ cận nghe ngóng một hồi, cũng nghe được có một vị sơ cấp Luyện Đan Sư tên là Trương Dương. Tựa hồ gần đây có chút vấn đề, xác suất thành đan quá thấp, liên tiếp luyện phế mười mấy lô đan dược, không còn ai tìm y luyện đan nữa. Trương Dương hiện giờ cả ngày đều say xỉn trong tửu lầu ở phường thị, vì vậy hắn liền muốn đi tìm người này để thử thương lượng mua lại đan lô của y xem sao.
"Ngươi muốn tìm ta luyện đan? Ngươi tìm sai người rồi. Hiện tại không ai sẽ tin tưởng ta nữa. Ta cũng không luyện ra được đan dược. Ồ còn là một vị cao nhân Trúc Cơ kỳ, thất lễ rồi." Sau nửa ngày trời, Trương Dương mới mở to đôi mắt say mèm ra nhìn rồi cười một tiếng. Ngoài miệng là nói như vậy, bất quá lại không hề có chút kính trọng nào với Lục Tiểu Thiên.
Lục Tiểu Thiên cũng không để tâm chuyện này. Luyện Đan Sư xưa nay sẽ không dùng tu vi để luận thân phận. Đối phương trước kia là sơ cấp Luyện Đan Sư. Cái thân phận này ở Linh Tiêu Cung còn hơn một tu sĩ Trúc Cơ kỳ như hắn nhiều."Ta tự nhiên là không tìm người luyện đan rồi. Tuy rằng không biết trên người ngươi đã phát sinh chuyện gì. Ta cũng không quan tâm, bất quá ta có chút mạo muội. Ngươi hiện tại nếu đã không thể luyện đan, vậy đã từng suy nghĩ bán đi đan lô của mình không?"
"Ngươi muốn đan lô của ta, nằm mơ!" Nghe được lời của Lục Tiểu Thiên, Trương Dương thất thố đứng dậy lớn tiếng nói. Sau đó lại cầm bình rượu đổ vào miệng, nhưng lại không hề có giọt rượu nào chảy ra. Trường Dương lay lay bình rượu trong tay mấy lần, bên trong trống rỗng, tự nhiên là không hề có giọt rượu nào. Vì vậy liền gọi lớn: "Tiểu nhị, nhanh, lên rượu cho ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT