"Đây chính là Trúc Cơ Đan sao." Lục Tiểu Thiên đổ viên Trúc Cơ Đan từ trong bình đan dược ra, ngửi thấy mùi thơm thấm đẫm ruột gan của nó. Trong lòng Lục Tiểu Thiên không khỏi có chút cảm khái, không biết có bao nhiêu người vì một khoả đan dược như vậy mà chém giết tới máu chảy đầu rơi, chém giết giữa các tán tu trong Vọng Nguyệt Sơn Mạch, để sau khi gia nhập vào các môn phái có thêm một chút hy vọng trúc cơ. Nhưng chỉ có sau khi trải qua mới biết được, dù là trong môn phái, trình độ chiến đấu kịch liệt tựa hồ không kém hơn ở Vọng Nguyệt thành.
Cộng thêm một khoả đạt được trong tay Ông Chi Hàn, lúc này trên người đã có mười một khoả Trúc Cơ Đan. Cho dù tư chất của hắn có tệ hơn nữa, xác suất thành công chưa tới một thành đi chăng, cũng không chênh lệch bao nhiêu nữa. Trước đó khi luyện đan, tâm cảnh của hắn đã điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất rồi, Lục Tiểu Thiên không tiếp tục lãng phí thời gian nữa, trực tiếp nuốt Trúc Cơ Đan vào.
Sau khi Trúc Cơ Đan vào miệng, trực tiếp lọt vào trong bụng, còn chưa kịp đợi Lục Tiểu Thiên phản ứng lại, một cỗ linh lực khổng lồ trước này chưa từng có tan ra bên trong cơ thể. Giống như một con ruồi mất đầu xông loạn trong bên, kinh mạch trong cơ thể thời khắc này không ngừng bị mở rộng, một số kinh mạch nhỏ bé bên trong cơ thể vốn chưa bị đả thông. Lúc này cũng bị linh khí xông loạn mà mạnh mẽ thông suốt, bắt đầu từ từ mở rộng. Những tạp chấp tích tụ trong cơ thể và kinh mạch cũng bị linh lực như sóng biển gầm thét không ngừng xung kích, bắt đầu bài xuất ra ngoài cơ thể.
Lục Tiểu Thiên cũng không biết đã kiên trì dưới loại xung kích như vậy được bao lâu, hắn đã không còn tinh lực để chú ý tới thời gian trôi qua, chỉ có thể khổ sở chống đỡ linh lực khổng lồ đang xung kích trong cơ thể.
Xem ra tư chất này thật đúng là quá tệ, Lục Tiểu Thiên cười khổ một trận. Theo ghi chép của những tu sĩ Trúc Cơ khỳ trong Tàng Thư Điện, sau khi phục dụng Trúc Cơ Đan, thể tích trong đan điền sẽ bành trướng ra, nguyên khí trong đan điền sẽ dần dần hoá thành sương mù, sau đó tụ lại thành linh dịch, bất kể là lượng hay là chất, đối với Trúc Cơ kỳ đều sẽ đạt tới biến hoá mang tính nhảy vọt. Chỉ là hắn không nghĩ tới trong đan điền của mình thậm chí không hề xuất hiện tình huống nguyên khí hoá thành linh dịch thì dược lực của khoả Trúc Cơ Đan đầu tiên đã hết rồi.
Có phải do tu sĩ linh căn càng kém thì tạp chất trong cơ thể càng nhiều? Trong lòng Lục Tiểu Thiên nổi lên một suy nghĩ như vậy, sau đó điều chỉnh lại nguyên khí ba động trong cơ thể, Lục Tiểu Thiên mới bắt đầu phục dụng khoả Trúc Cơ Đan thứ hai.
Quá trình cũng giống như khoả thứ nhất, bất quá khoả đầu tiên đã đả thông không ít kinh mạch trong cơ thể, đan điền cũng bị mở rộng không ít. Lục Tiểu Thiên chịu đựng dược lực khổng lồ xông loạn trong cơ thể. Khi thể nội không thể chịu nổi dược lực khổng lồ như vậy thì lại có một số kinh mạch bị đả thông, nguyên khí trong đan điền cũng trở nên tinh thuần rất nhiều, nhưng vẫn không hề xuất hiện tình huống kết thành sương mù và hoá thành linh dịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT