Ngô Văn bân cười ha ha. Lão thấy Lục Tiểu Thiên lần này có thể đổi được ba mươi mấy khỏa Trúc Cơ Đan, tài lực khổng lồ như thế thậm chí vượt qua cả gia tộc lão đang cực khổ kinh doanh. Càng làm cho lão hài lòng chính là bối cảnh của Lục Tiểu Thiên xuất thân là tán tu, một khi ở rể Ngô gia, bằng vào mấy chục khỏa Trúc Cơ Đan này, tương lai trong vòng mấy chục năm, đủ để cho Ngô gia sinh ra thêm mấy vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Coi như trong lúc nhất thời không có tu sĩ Kim Đan kỳ, cũng đủ để cho Ngô gia trở thành tu tiên gia tộc trung đẳng trong Linh Tiêu Cung. Chỉ là đáng tiếc lão lại không biết Trúc Cơ Đan trên người Lục Tiểu Thiên sớm đã bị Lôi Vạn Thiên và Hoắc Ngọc Minh hai tên Kim Đan lão tổ đổi lấy rồi.
"Con không thèm nghe cha nói nữa." Ngô Nghiên mặt đỏ bừng bừng, giống như làn khói nhanh chóng chạy đi.
"Đứa nhỏ này." Nhìn bóng lưng nữ nhi rời đi, Ngô Văn Bân lắc đầu cười. Nên tranh thủ thì phải tranh thủ, bất quá không quản kết quả ra sao, lần này Ngô Nghiên lại có thể mang về tám khoả Trúc Cơ Đan, lại cùng Tô Thanh, Lục Tiểu Thiên loại tu sĩ bậc này kết tình hữu nghị, đây chính là dấu hiệu phồn hưng của Ngô gia a.
Một canh giờ sau, Lục Tiểu Thiên từ Thanh Liên Phong Vực trở về, ven đường hắn còn đụng phải Tiền Đại Lễ. Nghĩ đến vẻ mặt âm trầm của Tiền Đại Lễ, nhưng lại không thể làm gì được hắn,trong lòng Lục Tiểu Thiên vô cùng khoái trá. Ác giả ác báo. Tiền Đại Lễ thi triển đủ mọi thủ đoạn, không chỉ không đạt được chỗ tốt nào, mà còn mất đi pháp khí Hắc Giao Tiễn và nhi tử của mình. Tiền Đại Lễ có ngăn hắn lại muốn hỏi mấy vấn đề, bất quá bị hắn trực tiếp dùng lý do Vu chưởng phong đang gọi hắn mà cự tuyệt. Bất quá đối với kẻ lòng dạ hẹp hòi này, thời gian tiến vào Trúc Cơ kỳ vẫn còn một khoảng, ngày sau hắn vẫn phải cẩn thận một chút mới được.
Về việc Vu Thừa Tổ gọi hắn, đúng là vì việc của Trúc Cơ Đan. Bất quá cũng bị hắn lấy lý do đang trao đổi với Lôi Vạn Thiên và Hoắc Ngọc Minh ra từ chối. Vu Thừa Tổ vốn cũng không ôm hy vọng quá lớn, dù sao Vu Thừa Tổ cũng biết việc Hoắc Ngọc Minh và Lôi Vạn Thiên triệu gặp Lục Tiểu Thiên. Vu Thừa Tổ vẻ mặt thất vọng chỉ nói vài câu bâng quơ, nào là muốn Lục Tiểu Thiên siêng năng tu luyện, sớm ngày trúc cơ này nọ, rồi bảo hắn hạ sơn. Đối với lệnh trục khách của Vu Thừa Tổ, Lục Tiểu Thiên tự nhiên là cầu còn không được.
Thạch Vân Phong của Ngô Văn Bân cao mấy ngàn mét, kỳ thật phụ cận mấy ngọn núi nhỏ cũng nằm trong phạm vi của Thạch Vân Phong. Lục Tiểu Thiên ở bên cạnh một khu rừng cây rậm rạp mở một cái động phủ đơn giản. Lúc trước hắn ở Thanh Liên Phong Vực kiến tạo một căn nhà tre, còn phải hao phí thời gian mấy ngày, chủ yếu là do tu vi quá thấp, lại không có khí cụ thích hợp. Lúc này tu vi đã mạnh hơn trước kia vô số lần, trên người lại có mấy kiện pháp khí. Linh thạch trong kết giới càng chất thành một ngọn núi nhỏ, hiệu suất tự nhiên sẽ nhanh hơn nhiều.
Đặc biệt là pháp khí và trung phẩm linh thạch, càng khác xa một trời một vực. Không tới hai canh giờ, liền mở ra một cái động phủ. Về phần thạch bích bên trong, hắn cũng không hề tu chỉnh cho tỉ mỉ, dù sao cũng chỉ ở một đoạn thời gian ngắn. Đợi sau khi lĩnh được Trúc Cơ Đan thành công trúc cơ, hắn đã có thể có một ngọn núi độc lập ở Thanh Liên Phong Vực rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT