Bành Đại Dụng và mấy tên tu sĩ bên cạnh Lục Tiểu Thiên khi áp lực vừa tán đi, giống như là cá gặp nước, há miệng hít thở thật lớn. Mấy người liếc nhìn nhau vẻ mặt sợ hãi. Tu sĩ Kim Đan kỳ, thật là quá đáng sợ! Bất quá đám lão gia hoả này cũng đã sống mấy trăm năm rồi, không ngờ lại không để ý đến thân phận mà bức bách như vậy. Trong lòng Lục Tiểu Thiên cũng tức giận không thôi. Nhưng trước mặt hắn cũng có Hoắc Ngọc Minh, Lôi Vạn Thiên là Kim Đan lão tổ, hắn khắc chế khó chịu trong mình, cắn răng nói: "Vị lão tổ của Cổ Kiếm Tông, vốn tiểu đội tu sĩ của Linh Tiêu Cung một mực cùng tiểu đội tu sĩ của quý phái kề vai tác chiến, cũng liên thủ khắc phục không ít khó khăn. Bất quá Viên Hạo người này rắp tâm hại người, thừa dịp lúc vãn bối thoát ly khỏi đội ngũ, không ngờ lại muốn dựa vào thực lực bản thân để giết người cướp của, kết quả song phương đại chiến một trận. Vãn bối may mắn chiến thắng, lại cân nhắc tới Viên Hạo là đệ tử của Cổ Kiếm Tông, nên tha mạng cho y, chỉ là đoạt lấy túi trữ vật coi như trừng phạt."
"Ngươi có thể chiến thắng Viên Hạo?" Bích Tu lão tổ nghi ngờ nói. Thực lực của Viên Hạo lão rất rõ ràng, Liệt Dương Song Thủ Kiếm, trong hàng đệ tử Luyện Khí kỳ lẽ ra không có địch thủ mới phải.
"Mạnh hơn y một chút" Lục Tiểu Thiên có Hoắc Ngọc Minh, Lôi Vạn Thiên làm chỗ dựa, cũng không còn e ngại Bích Tu lão quái, nói chuyện cũng ngày càng cứng rắn. Còn việc của Chúc Ngộ Xuân, nếu ở chỗ này chỉ rõ kẻ này có thể là nội ứng mà Cổ Kiếm Tông đặt vào trong Linh Tiêu Cung, sẽ gây rất lớn lớn, song phương sẽ rất là khó coi, hắn tạm thời cũng không nói ra.
"Bích Tu lão quái, cái này có gan làm có gan chịu, chẳng lẽ Linh Tiêu Cung ta không thể bồi dưỡng ra đệ tử ưu tú sao. Đệ tử của Cổ Kiếm Tông cũng không hề phản bác, sự tình đã quá rõ ràng. Nếu là ta, Lục Tiểu Thiên chỉ lấy túi trữ vật đã là tiện nghi cho tiểu tử đó rồi, đã cho quý phái rất nhiều mặt mũi, nếu là môn phái khác thì sớm đã giết rồi. Chẳng lẽ bây giờ ngươi muốn truy cứu trách nhiệm?" Lôi Vạn Thiên là một người thẳng tính. Thấy Bích Tu lão quái cứ dây dưa vấn đề này, sắc mặt khó coi phản bác nói.
"Chỉ bất quá hơi kinh ngạc thôi, ta há lại là người lật lọng." Bích Tu lão tổ trừng mắt, trực tiếp ném mấy giọt Bích Tủy Huyết Tinh cho Hoắc Ngọc Minh. Sau đó sắc mặt khó coi quát Viên Hạo: "Còn chưa cút trở về, đứng ở chỗ này thêm xấu hổ mất mặt!"
Trên mặt Viên Hạo lúc trắng lúc xanh, hận không thể tìm chỗ chui vào, bị Kim Đan lão tổ quát lớn, Viên Hạo cũng chỉ có thể hậm hực lui ra, trở lại trong đội ngũ đệ tử Cổ Kiếm Tông, chỉ là oán hận đối với Lục Tiểu Thiên càng thêm sâu.
Kim Đan lão tổ họ Hồ cầm cây hắc quải trượng của Thanh Đan Cung thấy bầu không khí có chút không tốt lắm, cũng không hề thêm dầu vào lửa. hơn nữa tâm tình của lão cũng vô cùng khó chịu, bại bởi Cổ Kiếm Tông không nói, còn thua cả Linh Tiêu Cung. Sau khi giao ra tiền cược cho Bích Tu lão tổ, trực tiếp dẫn đệ tử quay trở về Phi Thiên Chiến Thuyền của Thanh Đan Cung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play