Tô Thanh không hề nhượng bộ nói. Với suy nghĩ của nàng, Lục Tiểu Thiên có thể giết chết Độc Cô Hàn chính là không hề thua kém gì Viên Hạo, có thể phân chia tỉ lệ như vậy chính là nể mặt Cổ Kiếm Tông lắm rồi.
Lục Tiểu Thiên nghe thấy có chút xấu hổ toát mồ hôi, xem ra dung mạo đối với nữ tử xinh đẹp mà nói, chưa hẳn là không quan trọng bằng tu vi. Hai người Tô Thanh và Ngô Nghiên lại vì hai khoả Trú Nhan Quả trong tay Viên Hạo mà mạo hiểm lớn như vậy. Dù sao trong tay hai nàng mỗi người cũng mới chỉ có một khoả Trú Nhan Quả, không có Luyện Đan Sư nào có thể bảo chứng luyện một lò là thành công, nếu như có hai khoả càng đảm bảo hơn nhiều. Tô Thanh và Ngô Nghiên đã thương lượng tốt rồi, nhất định phải ép Viên Hạo giao ra, hai người bọn nàng lại phân chia theo tỉ lệ, đương nhiên là Tô Thanh sẽ chiếm phần hơn.
"Được rồi, cứ phân chia như vậy, bất quá các ngươi tâm tư lớn như vậy, chuyện tiếp theo phải lấy ra thực lực tương ứng mới được, nếu không ta cũng sẽ không đồng ý."
Một phen cò kè mặc cả, nhưng hai người Tô Thanh và Ngô Nghiên không hề nhường bước. Viên Hạo suy đi nghĩ lại một hồi, Trú Nhan Quả trước đó y chỉ chia một quả cho đồng môn khác, cho dù là lấy ra hai quả, trong tay vẫn còn hai quả. Trong đống loạn thạch ở phía xa kia, chí ít cũng có hai mươi mấy cây Tử La Tham, lấy ra hai cây Trú Nhan Quả này, cho dù chỉ được chia hai phần năm, cũng vẫn không hề thua thiệt mấy. Lúc này thực lực của Linh Tiêu Cung tuyệt đối cường thế, muốn chiếm phần lớn cũng không phải vô lý. Nếu như giữa chừng mấy người Tô Thanh vẫn lạc đi một hai người, tới lúc đó tỉ lệ phân chia làm sao cũng phải sửa lại, tới lúc đó thì không thể trách y quá đáng rồi. Trong lòng Viên Hao cười âm trầm.
"Sẽ không để Viên sư huynh thất vọng đâu." Không dễ dàng gì mới đàm phán xong, Tô Thanh thở phào một hơi, đối mắt với Ngô Nghiên một cái liền nhoẻ miệng cười nói.
"Nếu đã như vậy thì liền bắt đầu thôi, cứ kéo dài hơn nữa, e rằng lại có tu sĩ môn phái khác chạy tới đòi chia phần. Lúc đặt chân xuống chú ý một chút, đầm lầy này có chút cổ quái. Có một cỗ hấp lực, dù chúng ta là người tu tiên, nhưng khi chân đặt vào khoảng không cũng sẽ bị rơi vào trong đó. Nếu cảm giác được chỗ đặt chân trống không như không chút điểm tựa nào thì lập tức thu chân lại. Nơi cỏ xanh rậm rạp hơn thì cũng sẽ chịu được sức nặng chúng ta nhiều hơn." Tuy rằng trong lòng khó chịu, bất quá trước khi hái được Tử La Tham, Viên Hạo tự nhiên không muốn đám người Tô Thanh sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Nói xong, Viên Hạo đã dẫn đầu nhảy vọt vào trong một chỗ mọc đầy cỏ xanh. Tựa hồ cùng lúc với khi Viên Hạo đặt chân xuống, hoa một tiếng, một đầu hoàng ngư mập mạp lớn hơn một mét miệng đầy răng nhọn từ trong đầm lầy nhảy lên, vô cùng hung hăng há miệng cắn về phía viên Hạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT