Hai nữ nhân quốc sắc thiên hương, dung mạo yêu kiều đến thế lại ngoan ngoãn phục tùng một người, hẳn kẻ này phải có chỗ hơn người, tuyệt không phải chỉ là một kẻ bị thương tầm thường. Thấy khí thế đôi bên đã dịu đi, Văn Trường Vân cũng thuận thế xuống nước, vẫy tay với Viên Hạo:
"Ngươi lui xuống đi. Lục đạo hữu xa cách nhiều năm, ta có không ít chuyện muốn thỉnh giáo một hai."
Viên Hạo và Chu Thông đứng đây lúc này toàn thân khó chịu. Bị chèn ép đến mức sắc mặt tái mét, hai người chỉ thấy mất mặt ê chề. Trước khi đi, chúng thậm chí không dám liếc nhìn Lục Tiểu Thiên, chỉ sợ chọc giận Hạng Khuynh Thành, người có thực lực tuyệt cường đến cả Văn Trường Vân cũng phải kiêng dè. Huống hồ, Lục Tiểu Thiên ở Vọng Nguyệt không phải không có gốc gác, bàn về quan hệ thì hai kẻ kia không thể nào sánh bằng. Ở lại cũng vô ích, hai người đành ôm hận trong lòng, muối mặt rời đi.
"Văn tông chủ khách khí rồi. Có một vật ta phải giao lại."
Lục Tiểu Thiên nửa nằm trên ghế, duỗi tay khẽ đẩy về phía trước. Hũ ngọc đựng tro cốt của Khiếu Thiên Nam và chiếc nhẫn Tu Di của hắn liền bay về phía Văn Trường Vân.
"Đây, đây là nhẫn Tu Di của Thiên Nam sư đệ!"
Văn Trường Vân vừa nhìn đã nhận ra vật này. Hắn vốn định hỏi Lục Tiểu Thiên có từng gặp Khiếu Thiên Nam, Lạc Thanh và Thiên Tàm Tà Tôn không, nào ngờ còn chưa kịp mở miệng, Lục Tiểu Thiên đã mang tin tức của họ về. Dù không nói một lời, hũ tro cốt và chiếc nhẫn Tu Di trước mắt đã nói lên tất cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play