"Một Long Nguyên quèn, chẳng qua chỉ mới sinh ra linh trí, sớm đã không còn uy thế của Long Thú hộ triều Tiên Tần năm xưa. Dù có lợi hại đôi chút, nhưng muốn chôn vùi tất cả cường giả tại đây, kể cả ngươi là yêu vật cấp Hóa Thần, cũng quá mức cuồng vọng rồi."
Lúc này, một nam tử trung niên mặc phi phượng bào của Đại Tề quốc cất giọng có phần già nua, chiếc y bào màu vàng trắng rộng thùng thình phấp phới trong gió. Thân thể gã từ từ bay lên từ dòng sông băng lạnh thấu xương. Một hư ảnh băng phượng như ẩn như hiện trên người gã, dường như có thể lao ra bất cứ lúc nào, tung hoành trên chín tầng trời. Người này chính là Long Thiên Cổ của hoàng thất Đại Tề quốc, thanh danh không hề thua kém Hạng Cuồng.
"Ha ha, Long Thiên Cổ, bao năm qua đi, ngươi vẫn giữ cái thói khó ưa như ngày nào."
Hạng Cuồng cười ha hả, áo choàng đỏ rực sau lưng phần phật trong gió lạnh, thân hình hắn khẽ động, đã xuất hiện cách Long Thiên Cổ không xa, sóng vai cùng gã.
"Cuồng huynh, lần này hơn phân nửa là do người của Triệu tộc giở trò. Hiện tại các cường giả đều đã tề tựu, duy chỉ không thấy bóng dáng người của Triệu tộc, Cuồng huynh có chuẩn bị gì không?"
Lục Tiểu Thiên thấy chiến ý ngút trời trên người Hạng Cuồng, mày khẽ nhíu lại, truyền âm hỏi.
"Đông Phương tiểu tử, ngươi nói không sai, người của Triệu tộc biến mất, hơn phân nửa là dựa vào thứ ảo thuật mờ ám nào đó. Nhưng ở đây có bao nhiêu cường giả, ngươi nghĩ không ai nhận ra điều này sao? Đã sớm có người phát hiện ra manh mối, vậy tại sao không ai đề nghị tạm lui? Ngươi có biết vì sao không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT