"Vậy cũng phải lập nhóm, chỉ dựa vào hai chúng ta, vào Vô Danh hẻm núi đã bị áp chế. Theo như lời Cuồng huynh miêu tả về hẻm núi và Long Nguyên, trong tình thế không chiếm được địa lợi, dù chúng ta có liên thủ, e rằng cũng chưa chắc đấu lại được Long Nguyên kia. Chúng ta vẫn phải kéo thêm người khác lập nhóm mới được," Lục Tiểu Thiên lộ vẻ suy tư.
"Tại sao chúng ta phải đi tìm người khác lập nhóm, để họ tự tìm đến chúng ta không được à?" Hạng Cuồng vênh váo nói.
"Cũng đúng, dù sao thì hai chúng ta cứ vào Vô Danh hẻm núi thám thính trước một phen, xem bên trong có gì kỳ quặc," Lục Tiểu Thiên gật đầu, hoàn toàn đồng tình với suy nghĩ của Hạng Cuồng. Từ tận đáy lòng, Lục Tiểu Thiên không hoàn toàn tin vào tin tức do Triệu Nguyên Độ của Triệu tộc truyền ra. Tình hình bên trong Vô Danh hẻm núi thế nào, chỉ có tự mình vào xem mới biết được.
"Chính là đạo lý này." Hạng Cuồng mở hồ lô rượu bên hông, ừng ực rót thẳng vào miệng, một hơi uống cạn linh tửu bên trong, không còn một giọt. Lúc này hắn mới cười hì hì nhìn Lục Tiểu Thiên: "Tiểu tử ngươi biến mất mấy chục năm, linh tửu của ta đã sớm hết hàng, chỉ còn lại một hồ lô này mãi không nỡ uống, bây giờ ngươi phải bù lại cho ta."
"Sau này tiết kiệm một chút, uống như điên thế này ta cũng không cung cấp nổi," Lục Tiểu Thiên trợn mắt.
"Ta cũng không lấy không đồ của ngươi." Hạng Cuồng vung tay, một bình ngọc trắng nhỏ bay về phía Lục Tiểu Thiên.
Lục Tiểu Thiên nghi hoặc nhận lấy bình nhỏ, vừa mở ra, một luồng khí tức quen thuộc ập đến, đúng là yêu anh của Độc Giác Phong Hống Thú Mục Tê!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play