"Lục, Lục sư huynh, hắc thủ ẩn tàng ở trong bóng tối đó thật sự lợi hại như vậy sao?" Uông Ngưng Mai và đám nữ tử đều bị doạ cho sắc mặt trắng bệch. Tuy rằng là người tu tiên, bất quá thiếu nữ gặp phải loại yêu ma này, đặc biết là sự vật đáng sợ ẩn tàng trong bóng tối luôn cảm thấy vô cùng đáng sợ.
"Đúng a, Lục huynh, huynh có cách nhìn như thế nào về yêu vật ẩn tàng trong bóng tối này?" Viên Hạo mục quang chớp động, ngược lại không có chút ý tứ sợ hãi nào, bất quá ít nhiều cũng có chút kiêng kỵ.
"Linh trí của yêu vật này không khác gì người thường, thậm chí còn giao hoạt hơn. Dựa theo những con Yêu Tích trước đó mà nói, sinh tồn trong hoàn cảnh tàn khốc như vậy, nhất định thực lực không yếu. Thậm chí còn mạnh hơn nhiều những con Yêu Tích mà chúng ta gặp phải trước đó, khó đối phó hơn rất nhiều. Không có gì phải nghi ngờ, mục đích đối phương lập khối thạch bi này, chính là muốn chúng ta tự giết lẫn nhau. Nó không cần ra sức đã có thể hấp thu tinh huyết của chúng ta. Nếu như yêu vật này thật sự có thực lực quét ngang hết thảy, cần phải hao tâm tốn sức làm như vậy sao? Hơn nữa, truyền tống trận dưới sự khống chế của con yêu vật này, có thể truyền tống đi nơi nào cũng không phải bản thân chúng ta có thể quyết định, có lẽ là do yêu vật khống chế. Chúng ta nhiều người như vậy đi cùng nhau, cho nên đối phương có chỗ cố kỵ. Bất quá một khi tách ra, đợi con yêu vật này hấp thu đủ tinh huyết, đại thế đã thành, sau đó ai dám khẳng định bản thân có thực lực đối kháng với nó?"
Lục Tiểu Thiên bổ sung nói, hắn xác thực có cái lo lắng này. Có thể khống chế được truyền tống trận, hơn nữa dưới ánh mắt của mấy trăm người lại không bị người khác nhìn ra. Phần bản lĩnh này, xác thực khiến hắn ngẫm lại cũng cảm thấy đáng sợ. Đơn độc, hoặc là mấy tên tu sĩ, cho dù hắn và mấy người Tô Thanh liên hợp lại, cũng không chắn là đối thủ của nó. Bởi vậy dù là dẫn tới một số người kiêng kỵ, nhưng hắn cũng mặc kệ.
"Đương nhiên, đây bất quá chỉ là suy đoán của một mình ta, ta không muốn mơ mơ hồ hồ bị truyền tống đi. Thoát khỏi cái khốn cảnh này, lại bị truyền tống tới một khốn cảnh khác bị người khác khống chế, các người nếu như có ai muốn tiếp tục thử rời đi, thì cứ việc đi." Lục Tiểu Thiên nói thẳng.
"Nếu ngươi cũng đã nói như vậy, chúng ta không làm sao đi." La Tiềm tuy rằng trong lòng luôn cảnh giác với Lục Tiểu Thiên. Bất quá cũng không thể không thừa nhận tâm tư của Lục Tiểu Thiên rõ ràng kín đáo dị thường. Lúc này để y đi lựa chọn, y cũng sẽ không lựa chọn rời đi. Không phải là y e ngại, sự thật chỉ cần không gặp phải Viên Hạo, hoặc là Tô Thanh loại tu sĩ có chiến lực siêu cường này, những người khác, y đều có lòng tin chiến một trận.
"Đúng, không đi nữa, chúng ta đi theo Lục sư huynh! Cùng lắm thì không ra được, chết ở nơi này, còn tốt hơn là chết thảm trong tay yêu vật." Ngô Nghiên và đám đệ tử bình thường như Chúc Ngộ Xuân nói. Vốn khả năng chiến thắng của bọn họ cũng cực thấp, hiện tại đột nhiên lại có một con đường khác có thể đi, tự nhiên là không hề suy nghĩ nhiều mà lập tức đi theo bên cạnh Lục Tiểu Thiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT