"Là lão súc sinh đó." Lục Tiểu Thiên ngưng thần nhìn qua, chỉ thấy một hư ảnh mơ hồ, chứ không hề ngưng thật, giống y hệt bóng dáng của lão già đê tiện đó, không phải là lão thì là ai chứ. Trạng thái này nhìn giống như hồn ma trong lời truyền miệng của các phàm phu tục tử, thân thể trôi lơ lửng.

Thật là xui xẻo, Lục Tiểu Thiên âm thầm kêu khổ, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không buông bỏ. Thông qua đối thoại vừa rồi, hắn làm sao mà không biết đó là thần hồn của hắc bào lão giả chứ, hoặc lấy gốc độ của tu tiên giả mà nói, gọi là nguyên thần có vẻ sẽ hợp lý hơn.

Lục Tiểu Thiên cố gắng chạy đi càng xa càng tốt, hắc bào lão giả vẫn luôn đuổi theo ở phía sau. Tuy rằng không biết tại sao lại đi đến một nơi xa lạ như vậy, nhưng tiểu tử đó đã bị ngâm trong Toả Hồn thang của lão, thực lực Luyện Khí tầng một thấp như vậy, tuyệt đối không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay lão.

"Xú tiểu tử, đứng lại, còn chạy thì đừng trách ta không khách khí nữa."

Song phương ở trong sương mù này truy đuổi một hồi lâu, hắc bào lão giả có chút tức giận nói.

"Lão quái vật, thiếu gia ta không bao giờ đứng lại nơi đây đợi ngươi tới giết, có bản lĩnh thì tự mình đuổi tới đây." Lục Tiểu Thiên không hề yếu thế hồi đáp, song phương truy đuổi một hồi, khiến trong lòng hắn có chút tự tin, nguyên thần của hắc bào lão giả này tốc độ so với hắn không nhanh hơn bao nhiêu, chỉ cần hắn tiếp tục bỏ chạy, đối phương chưa chắc có thể đuổi kịp.

"Xem ra không cho ngươi ăn một chút đau khổ, ngươi liền không biết sợ!" Hắc bào lão giả tức giận nghĩ, thi triển pháp thuật quá lợi hại, e rằng không cẩn thận sẽ đánh tan đi nguyên thần của Lục Tiểu Thiên, chỉ cần ngăn cản hắn là đủ rồi. Hắc bào lão giả miệng lẩm bẩm gì đó, đồng thời nguyên thần cũng nhạt đi không ít.

Lục Tiểu Thiên đang dùng hết sức để chạy, đột nhiên trước mặt xuất hiện một vách chắn màu vàng. Hắn kinh hãi kêu lên, không kịp đổi hướng, liền đâm mạnh đầu vào tấm chắn bằng đất đó, nhất thời bị chấn tới chóng mặt ù tai.

"Khặc khặc..." Tiếng cười đắc ý quái dị truyền đến, so với trước đây gần hơn rất nhiều.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên chấn động, cưỡng ép áp chế sự khó chịu trong đầu, né qua vách chắn cố gắng chạy càng xa càng tốt. Thủ đoạn của hắc bào lão giả quá nhiều, hắn hoàn toàn không tưởng tượng được, chỉ có thể cố gắng tránh xa lão gia hoả này thật xa, hắn mới có một đường sinh cơ.

Hắc bào lão giả đắc ý nói: "Tiểu gia hoả, ngươi chạy không thoát đâu. Nếu như không phải sợ sẽ huỷ đi nguyên thần của ngươi, chỉ cần một cái hoả cầu thuật của lão phu là có thể tiêu diệt ngươi rồi. Bất quá cho dù là vậy, lão phu chỉ cần thi triển hai cái thổ thuật, liền có thể đuổi kịp ngươi rồi. Ngoan ngoan đứng yên ở đó, để lão phu cắn nuốt nguyên thần ngươi, còn có thể không cần phải chịu nhiều đau khổ."

"Ngươi..., đồ chó chết."

Rõ ràng là lão muốn hại mình, lại còn nói năng đường hoàng như vậy, thật là vô sỉ vô cùng. Lục Tiểu Thiên phẫn nộ vô cùng, nhưng có thể làm gì được lão ta, đối phương mạnh hơn hắn nhiều lắm.

Tuy rằng hắn vẫn luôn cố sức chạy trốn, nhưng trong lòng lại tràn đầy tuyệt vọng, khoảng cách giữa hai bên đang càng ngày càng gần. Hắc bào lão giả lại thi triển một cái thổ thuật, hai cái nguyên thần một lớn một nhỏ chỉ còn cách nhau mấy trượng thôi.

Lục Tiểu Thiên chỉ dựa vào cơn phẫn nộ, tuyệt đối không cho lão già này dễ dàng đạt được mục đích mà điên cuồng chạy trốn. Trong lúc vội vàng, hắn không hề phát hiện bên trong sương mù, một tia sương khí mảnh mai bay về phía nguyên thần của hắn.

"Hắc hắc, lão phu sắp đuổi kịp ngươi rồi. Hừm..."

Sau lưng phát ra tiếng cười lạnh, Lục Tiểu Thiên sợ hãi quay đầu nhìn lại, khuôn mặt gớm ghiếc của hắc bào lão giả đã gần trong gang tấc đang mở miệng muốn cắn hắn. Lục Tiểu Thiên sợ hãi, nhưng nhìn hắc bào lão giả tựa như gặp phải ngăn cản. Lục Tiểu Thiên không khỏi kinh nghi, lúc này mới phát hiện giữa hắn và hắc bào lão giả, có nhiều thêm một tầng lá chắn do sương mù ngưng kết tạo thành. Chính xác mà nói, hắn hiện tại đang bị tầng ngăn cách này bao phủ vào trong, ngăn không cho hắc bào lão giả cắn nuốt hắn.

"Lá chắn bằng sương mù này của ngươi là cái quái quỷ gì thế, ngươi làm sao có thể khống chế được nó?" Hắc bào lão giả thở hồn hển nói, đồng thời cũng có vẻ khó tin. Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm trong tu tiên giới, lão vẫn chưa có nghe qua trong thức hải của một người lại có tình huống cổ quái như vậy. Lão cũng tham khảo qua kinh nghiệm đoạt xá của người khác, ở phương diện này có chút chuẩn bị, vì sao trước đây chưa ai đề cập qua dị tượng như này.

"Ta lại có thể khống chế đó, lão quái vật, ngươi muốn cắn ta sao? Qua đây cắn ta đi." Lục Tiểu Thiên thấy hắc bào lão giả thử vài lần cũng không thể đi qua, nhất thời trong lòng yên tâm liền khiêu khích, chế nhạo lão ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play