Với tính tình điêu ngoa của Tô Thanh, Lục Tiểu Thiên vốn tưởng rằng khiển trách nàng một câu sẽ lập tức bị phản bác lại, không nghĩ tới lại không hề nói lại nửa lời, quả thật có chút ngoài ý liệu của hắn.
"Bản thân ngươi có lẽ có đan dược trị thương, nhanh chóng trị liệu một chút đi, đợi sau khi pháp lực khôi phục, chúng ta lại ra ngoài." Lục Tiểu Thiên cứu Tô Thanh ra, khẽ thấp giọng nói.
Tô Thanh vẻ mặt lạnh băng gật đầu, từ trong túi trữ vật lấy ra một bình đan dược nhỏ, sau đó phục dụng. Vết thương nhìn thấy được qua lỗ hỏng trên váy áo, với tốc độ mắt thường có thể thấy được đang nhanh chóng khép lại.
Trên mặt Lục Tiểu Thiên lóe lên vẻ kinh ngạc, xem ra đan dược này của Tô Thanh không phải là phàm vật, hiệu quả không ngờ lại nhanh như vậy.
Sau gần một canh giờ, Lục Tiểu Thiên dùng Hắc Giao Tiễn lần lượt đánh vỡ mấy khối đá, sau đó đào ra một thông đạo nhỏ đủ cho một người chui ra. Sau khi thoát ra khỏi nơi đó, vừa đưa mắt nhìn xung quanh, Lục Tiểu Thiên nhịn không được khẽ giật mình. Đập vào mắt là một thông đạo rộng hơn mấy chục trượng, cao hơn mười trượng, tựa hồ còn có những ngã rẽ khác. Mặt đất hỗn loạn đâu đâu cũng là những khối đá lớn nhỏ bất đồng, còn có một hai cổ thi thể, các loại linh thảo có ở khắp nơi. Bất quá nhìn vào hoàn cảnh u ám xung quanh, hắn có thể phán đoán nơi này tuyệt không phải là những nơi đã từng đi qua trong Huyết Sắc Cấm Địa. Trước đó hang động sụp đổ, có đây lẽ là một thế giới nào đó dưới lòng đất Huyết Sắc Cấm Địa.
Xem ra phải tìm biện pháp trở lại mặt đất, nếu không để bị vây ở chỗ này, một khi thời gian vượt qua nửa năm, cho dù có đi lên, cũng sẽ bị phong bế vĩnh cửu bên trong Huyết Sắc Cấm Địa này. Thọ nguyên của Trúc Cơ tu sĩ cũng chỉ có hai ba trăm năm, cho dù hắn đoạt được toàn bộ linh thảo để luyện chế Trúc Cơ Đan, hơn nữa luyện chế thành công, ý nghĩa cũng sẽ không lớn. Bởi vì lần mở Huyết Sắc Cấm Địa sau cũng không biết là phải tới năm nào tháng nào. Có thể mấy trăm năm, thậm chí có thể hơn ngàn năm, đừng nói là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cho dù là Kim Đan lão tổ cũng không chịu được.
Lục Tiểu Thiên đánh giá xung quanh một phen, hai người Ngô Nghiên và Tô Thanh vì sao còn chưa đi ra. Hắn không khỏi nhướng mày, hai nữ nhân này cũng thật là, hiện tại là lúc như thế nào, còn lề mề chậm chạp như vậy. Bất quá nghĩ tới hai chân của Tô Thanh cũng đã gãy, có lẽ cũng có chút không thuật tiện, nên cũng tạm thời nhẫn nhịn lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT