"Biết quá nhiều chuyện cũng không tốt cho ngươi." Lục Tiểu Thiên đưa một tia thần niệm xâm nhập vào trong đầu lão giả, khuấy đảo một phen. Sau này, dù lão giả có tỉnh lại cũng chỉ là một kẻ ngốc nghếch.
"Viên bảo châu này trả cho ngươi." Lục Tiểu Thiên vung tay lên, hạt châu màu trắng bay về phía Thiệu Minh Thúy. Ngay sau viên bảo châu đó, lại là một cái túi trữ vật.
"Bên trong có một số đồ vật hữu dụng với ngươi."
Thiệu Minh Thúy không ngờ rằng đối phương không chỉ không lấy bảo châu của mình, mà còn tặng cho bản thân một cái túi trữ vật. Nàng dùng thần thức quét sơ qua bên trong, lập tức vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, khó tin đến không thể kiềm chế được mà cúi đầu bái tạ Lục Tiểu Thiên.
"Đa tạ tiền bối ban thưởng hậu hĩnh, dám hỏi xưng hô của tiền bối như thế nào, vãn bối sẽ luôn ghi nhớ ân đức của tiền bối."
"Không cần đâu, tu tiên chi lộ gian hiểm, hy vọng ngươi có thể đi được càng xa hơn mẫu thân ngươi." Giọng nói phiêu miễu vang vọng từ xa truyền đến như có như không. Khi Thiệu Minh Thúy nhìn kỹ lại, chỉ thấy đối phương đưa tay chộp lấy tên thanh niên họ Tiêu, rồi biến mất không dấu vết.
Bờ môi Thiệu Minh Thúy run rẩy vài lần, nhìn lướt lão giả đang mềm nhũn dưới đất. Nếu như vị tiền bối này đã không lấy mạng lão ta, thì bản thân động thủ giết lão, e rằng là không thích hợp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play