Đang lúc Lục Tiểu Thiên đang thảnh thơi nghỉ ngơi dưới tán cây, lúc này hai nhóm người trong hang động quả thật tâm tình đều trầm trọng dị thường.
Trong hang động tràn ngập mùi máu tanh và hối thối, không ít con hắc xà chui xuyên qua linh võng bị đám người Ngô Nghiên luân phiên canh giữ giết chết. Dưới mặt đất cũng có không dưới trăm cái thi thể hắc xà. Tuy rằng thu hoạch không ít yêu đan, đối với phần lớn tu sĩ Linh Tiêu Cung mà nói, cũng là một khoảng lợi ích không nhỏ. Nhưng không có một ai nét mặt vui mừng, vì dể kéo dài trận chiến đồng thời duy trì pháp lực luôn sung túc, để đề phòng tu sĩ Ác Linh Cốc giết tới. Bọn họ không thể không dùng linh thạch hồi phục pháp lực, một ngày qua đi, chiến đấu liên tục không ngừng đã tiêu hao lượng lớn linh thạch, hơn nữa tình cảm cũng chưa hề có chuyển biến tốt đẹp hơn chút nào.
Sắc mặt Ngô Nghiên trắng bệch, không nói lời nào. Khốn cảnh của tiểu đội là do nàng phán đoán tình thế sai lầm mà tạo thành. Lúc này mặc cho nàng suy nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra lối thoát nào. Ở Linh Tiêu Cung nàng tuy rằng không giống với những tử tôn của tiền bối Trúc Cơ kỳ khác cao ngạo tự đại, nhưng trong lòng nàng cũng có vài phần ngạo khí, chỉ là lúc này phần ngạo khí đã bị sự thật vô tình nghiền ép tan tành.
"Các ngươi nói, Lục Tiểu Thiên đi ra ngoài, có phải đang nghĩ biện pháp cứu chúng ta ra không?" Chu Ngang sau khi thay phiên lui về sau, lưng dựa vào vách hang động thở dốc nói.
"Đừng nằm mơ nữa, hắn chỉ có một ình, có thể sống sốt đã là việc không tồi ròi. Hơi đâu còn quan tâm đến chúng ta, bên ngoài Ác Linh Cốc có thể đang mai phục không ít tu sĩ. Một mình hắn có thể có tác dụng gì? Nữ cung thủ tên Uông Ngưng Mai trước đó giễu cợt Lục Tiểu Thiên giờ bĩu môi nói.
"Điều này cũng không hẳn, Lục Tiểu Thiên trước khi gặp được chúng ta, không phải cũng đơn độc sinh tồn hơn hai mươi mấy ngày sao? Lỡ như hắn trùng hợp gặp phải tiểu đội khác của Linh Tiêu Cung chúng ta lại giết trở về, chúng ta không phải là được cứu rồi sao?" Ấn tượng của Chu Linh đối với Lục Tiểu Thiên cũng không tồi, nàng cũng biết lúc này nàng đã rơi vào tuyệt cảnh, chỉ có thể đem hy vọng ký thác vào loại khả năng mong mảnh nhỏ bé này thôi.
"Có một tin đồn không biết các ngươi nghe qua chưa." Chúc Ngộ Xuân ngồi bên cạnh Chu Ngang đột nhiên nhớ tới một chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT