Xem ra hôm nay không thích hợp để sử dụng Na Di kính lắm, trong lòng Lục Tiểu Thiên thầm lẩm bẩm một câu. Thân thể bay lui về phía sau, lần nữa ẩn vào trong bức tường gạch dày và nặng có bố trí cấm chế.
"Đây là thủ đoạn gì?" Trong lòng Vu Nhã cũng có vài phần kinh ngạc với sự xuất hiện và cách thức hắn biến mất.
Vị chủ nhân mới nhận này tuy có kiếm trận vô cùng sắc bén, người thường khó có thể địch lại, và còn là một Luyện Đan tông sư, quả thật là khó mà lý giải theo lẽ thường. Chỉ là Vu Nhã cũng có mấy phần tự tin với chỗ ở của mình. Có lẽ chiến lực bản thân ả không cao, nhưng cho dù có là kẻ địch lợi hại hơn ả nhiều, muốn không chút tiếng động, không bị ả phát giác mà tiến vào nơi này, cũng không phải là chuyện dễ.
Nhưng vị chủ nhân này lại có thể dễ dàng làm được. Trong cuộc đối trò chuyện vừa rồi, Vu Nhã không ngừng suy đoán thủ đoạn Lục Tiểu Thiên tiến vào nơi này, dù sao cũng không có thứ gì trong khuê phòng bị phá hư.
Nhưng khi tận mắt chứng kiến Lục Tiểu Thiên lui vào trong bức tường gạch mà không hề có chút pháp lực ba động nào, càng cảm thấy bất khả tư nghị.
Người bình thường cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ hay người biết Thổ Độn thuật cũng không ít. Nhưng khuê phòng này của nàng có cấm chế đặc thù, Thổ Độn thuật căn bản không cách nào dễ dàng xuyên qua được. Hơn nữa dù là thi triển Thổ Độn thuật cao minh thì ít nhiều cũng sẽ có chút pháp lực ba động, muốn qua mắt được ả không phải là chuyện dễ.
"Vị chủ nhân này, thật sự là thần bí mạc trắc." Quận Vương phi Vu Nhã kinh ngạc đứng dậy, sờ sờ vách tường trong khuê phòng rồi lẩm bẩm nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT