"Tiền bối đối với sư muội thật không còn gì để nói."
Ngồi lên phi toa mà Ngư Tiểu Kiều lấy ra, trong lòng Hạng Hoa tràn đầy sự ngưỡng mộ.
Hiện tại y đã tới Trúc Cơ hậu kỳ, luận cảnh giới và thực lực đã vượt qua Ngư Tiểu Kiều một đoạn. Luận tốc độ ngự kiếm phi hành, Ngư Tiểu Kiều làm sao so được với y, dù sao tu vi song phương cũng chênh lệch quá lớn.
Nhưng Ngư Tiểu Kiều lấy ra cái phi toa này, vừa có thể dùng linh thạch khu động, cũng có thể dùng pháp lực điều khiển. Luận về tốc độ, ngay cả một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ như y cũng không bằng.
Có dạng phi hành pháp khí như vậy, cho dù đối mặt với địch nhân không thể chống lại, cũng có thể cưỡi phi toa bỏ chạy, không tới mức cùng đường mạt lộ.
Lúc này trong lòng Hạng Hoa cực kì tò mò với vị tiền bối cụt tay tự xưng là Đông Phương này, nhưng lại không dám hỏi nhiều thêm một câu. Thứ song phương giao lưu duy nhất chính là khi trao đổi công pháp. Trong hơn mười năm nay, y và tiền bối cụt tay nói chuyện cộng lại không vượt qua một trăm câu. Mà Ngư Tiểu Kiều chịu gọi y một tiếng sư huynh, chẳng qua là do tâm tính thiếu nữ, thấy tiền bối ma luyện kinh nghiệm chiến đấu và thực lực cho y, nên mới thuận miệng gọi vậy.
Chỉ là Hạng Hoa cũng rất rõ ràng chênh lệch giữa song phương, bản thân hơn mười năm nay, chưa từng gián đoạn việc phục dụng đan dược, hơn nữa còn là tinh phẩm trong đan dược, Xích Trúc đan chưa hề ngừng cung ứng. Trong Trúc Cơ trung kỳ, sợ rằng dù là mấy tên hoàng tử trực hệ của hoàng tộc, cũng chưa hẳn có đãi ngộ tốt hơn y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play