Tràng đại chiến trước mắt, cơ hồ đã phá hủy hơn một nửa át chủ bài của Nhân tộc ở Thanh Vũ đại lục, mà tu tiên giả càng tổn thất thảm trọng. Sự tổn thất lần này chỉ đứng sau trận hỗn chiến kéo dài hai trăm năm trước đó.
Sau khi Thanh Vũ đại lục trải qua nhiều kiếp nạn như vậy, số lượng tu tiên giả giảm xuống tới một mức độ đáng kể. Cũng giống như không ít tu sĩ Nguyên Anh kỳ khác, sau khi trận chiến này kết thúc, Lục Tiểu Thiên cũng trực tiếp quay trở về Bạch Hạc thành bế quan.
Mấy tháng sau, một thanh niên có dáng vẻ gầy gò, tóc bạc tung bay, bóng dáng thẳng tắp, áo xanh phiêu bồng không biết khi nào đã chậm rãi cất bước trên đường phố Bạch Hạc thành.
"Lão tổ!" Trong Bạch Hạc thành, vang lên một mảng âm thanh quỳ bái. Cho dù là một vài đệ tử của Hư Thiên môn và Thanh Đan cung đang dừng chân ở Bạch Hạc thành, cũng nhìn Lục Tiểu Thiên với vẻ mặt sùng kính.
"Sư thúc!" Bành Đại Dụng phụ trách tuần tra cũng vội vàng hành lễ với Lục Tiểu Thiên.
"Miễn đi." Lục Tiểu Thiên thản nhiên nói. Hắn tu luyện tới hiện tại, quả thật cũng có chỗ bất tiện. Hắn rất hưởng thụ quá trình tu luyện tới cảnh giới cao thâm, nhưng lại không thích ánh mắt kính ngưỡng, hay là sự sùng bái vô nghĩa của đám người này.
"Lục sư bá, Trần sư thúc nhờ vãn bối thông báo cho người. Sau khi xuất quan, xin hãy đến Vọng Nguyệt tiên trại." Bành Đại Dụng thầm nói thật là hiểm quá, suýt tí nữa không phát hiện được Lục Tiểu Thiên đã xuất quan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play