Ông Chi Hàn trầm thấp nói: "Lúc đầu ta còn muốn lợi dụng linh vật trên người ngươi, giúp ta luyện thành Phược Yêu Tác, sau đó tự tay đi lấy Trúc Cơ Đan về. Bất quá để tiến thêm một bước hiểu rõ thực lực của ngươi, hơn nữa còn sớm lấy lại Trúc Cơ Đan, cho nên ta quyết định dẫn ngươi đi Ngưu Thủ Sơn."
"Trúc Cơ Đan?" Một tu sĩ Luyện Khí bình thường như ngươi, sao có thể có Trúc Cơ Đan!" Lục Tiểu Thiên vẻ mặt chấn kinh, không tin tưởng nói.
"Không thể nào sao? Kỳ thực ân oán của ta và Tiền Đại Lễ, những gì ngươi biết chỉ là một góc băng sơn mà thôi. Năm xưa ở trong địa cung đạt được không chỉ một khỏa Trúc Cơ Đan, mà là hai khỏa!" Ông Chi Hàn lặng lẽ lấy ra nghiên mực trong cái bao ở trên lưng, sau đó bóp mạnh, nghiên mực do đá xanh tạo thành bị bóp nát, không ngờ lộ ra một cái bao nhỏ ở bên trong. Ông Chi Hàn mở cái bao ra, bên trong có một bình đan dược, tán phát ra một cỗ dược hương cường đại, bình đan dược bình thường như vậy, căn bản không thể nào ngăn cách khí tức của Trúc Cơ Đan.
Lục Tiểu Thiên khóe mắt thoáng kinh ngạc, mảnh vải bố cũ nát kia không ngờ lại không hề đơn giản. Không ngờ có thể ngăn cách triệt để linh lực của đan dược như vậy, khiến người ta chỉ cảm thấy cái nghiên mực này chỉ là phàm vật mà thôi, thật là thiết kế quá xảo diệu.
"Lúc trước ta bị Tiền Đại Lễ tập kích, thân bị trọng thương, biết rằng khỏa đan dược này nếu như giữ ở trên người, nhất định sẽ bị Tiền Đại Lễ đoạt được. Cho nên cố ý giấu nó đi, bố trí ở nơi khác, sau đó chạy về trong Linh Tiêu Cung. Bởi vì nếu trên đường đi lỡ như bị Tiền Đại Lễ bắt được, lão ta không thể tìm được khỏa đan dược trên người ta, nhất định sẽ không giết ta, vì thế nhất định sẽ giữ lại được một mạng."
Nói đến những an bài này, cái đầu trọc lóc của Ông Chi Hàn đắc ý lắc lắc, sau đó lại đầy hận ý nói: "Ai biết được Tiền Đại Lễ tên cáo già này tiên duyên không tệ, tuổi tác lớn như vậy không ngờ cũng có thể may mắn Trúc Cơ thành công, đồng thời còn vây khốn lão phu ở bên trong Hắc Thủy Trại mỏ quáng vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời. Nếu như không phải gặp được ngươi, e rằng ta thật sự không có cơ hội đi ra ngoài, từ phương diện này mà nói, ta còn phải cảm tạ ngươi một phen."
"Ngươi liền dùng phương thức như vậy để cảm tạ ta sao?" Lục Tiểu Thiên đau đớn ngồi xuống tựa lưng vào bức tường đá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT