Thì ra là như vậy, Lục Tiểu Thiên thu lại chút tức giận vừa rồi. Hắn vừa mới trở về Linh Tiêu cung, có rất nhiều thứ xác thực là chưa hiểu rõ. Tràng hỗn chiến giữa các tu tiên giới này đã kéo dài rất nhiều năm. Vô luận là linh thạch, đan dược, hay là các loại linh thảo, các môn các phái đều đã tiêu hao rất nhiều. Mà chủ lực của Linh Tiêu cung sớm đã bị điều động đến Thiên Kiếm sơn, tự nhiên là không còn lưu lại bao nhiêu trên Phi Diên chiến thuyền này.
"Thiếp thân còn có một chút linh thạch, nhưng đối với tình thế trước mắt mà nói, sợ rằng chỉ như là hạt cát trong sa mạc, không giúp ích được bao nhiêu." Vẻ mặt Nguyên Mẫn cũng có chút bất đắc dĩ nói.
Nhưng Nguyên Mẫn vừa dứt lời, Lục Tiểu Thiên liền ném cho Phùng Nguyệt Hoa mười mấy cái túi trữ vật rồi nói."Bên trong đều là linh thạch, lập tức chuẩn bị cho tất cả linh pháo, mở linh tráo ra như ta đã nói, đừng để đối phương cơ hội bắn hạ vì sự chậm trễ của chúng ta."
Phùng Nguyệt Hoa chỉ tùy tiện đưa thần thức quét qua mấy túi trữ vật, liền lập tức sợ ngây người. Trong mỗi túi trữ vật này không ngờ đều có tới hơn trăm vạn hạ phẩm linh thạch. Đây là phần tài phú kinh người cỡ nào, ngay cả có thôi động Phi Diên chiến thuyền lên mức cao nhất, cũng không cần phải nhiều đến vậy.
"Thất thần làm gì, còn không mau đi." Thấy Phùng Nguyệt Hoa còn đang ngây người, Lục Tiểu Thiên khẽ quát.
"Dạ, dạ, đệ tử lập tức đi làm."
"Thiếp thân cũng sẽ đi giúp đỡ." Nguyên Mẫn nhìn thấy thần tình của Phùng Nguyệt Hoa, liền hiểu rõ là chuyện gì. Mà nàng cũng biết việc Lục Tiểu Thiên từng đi qua các tu tiên giới khác, chỉ là chưa từng nghĩ rằng linh thạch trên người hắn lại nhiều đến như vậy. Nếu là như thế, có lẽ Phi Diên chiến thuyền này còn có chút hy vọng sống sót.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT