Đối với tên Lục Tiểu Thiên này, việc khiến cho Hạc Âm y và Trì Kiếp phát sinh tranh đấu với nhau mới có lợi nhất với hắn. Chỉ là hắn tưởng rằng như vậy liền có thể dễ dàng thoát thân sao? Thật là si tâm vọng tưởng. Đừng nói đến đám tu sĩ Kim Đan kỳ dưới trướng y, ngay cả đám tu sĩ Kim Đan kỳ bên phía Địa U cốc cũng đã không dưới hai trăm người. Dùng người đè cũng có thể đè chết hắn, lẽ nào hắn cho rằng bản thân là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ hay sao, trong lòng Hạc Âm tán nhân không khỏi cười lạnh.
Tự cảm thấy Lục Tiểu Thiên không thể nào chạy thoát khỏi bàn tay mình, Hạc Âm tán nhân cũng không hề nghĩ nhiều. Dù sao từ góc nhìn của một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ mà nói, lão cũng không thấy rằng đối phương có kế sách gì thoát thân. Ngoại trừ phụ cận động phủ có hơn hai mươi ngươi canh giữ ở ngoài sáng, xung quanh còn có lượng lớn tu sĩ Kim Đan kỳ ở trong bóng tối âm thầm theo dõi. Cho dù là hắn có thiên tài hơn nữa, muốn đột phá vòng vây này cũng sẽ phải nuốt hận mà thôi.
"Phu quân, chàng có phải có kế hoạch gì không?" Trong khi đám tu sĩ ở ngoài động phủ vẫn canh giữ như thường lệ, La Bình Nhi lại nhìn ra được chút manh mối từ trong ánh mắt lấp lóe thoáng qua của Lục Tiểu Thiên.
"Nói sau đi, hiện tại ta vẫn chưa có chút nắm chắc nào." Lục Tiểu Thiên cười đáp. Lúc này nói ra chỉ càng khiến La Bình Nhi thêm lo lắng.
"Nếu như có cơ hội, bản thân chàng hãy tự mình chạy đi. Đợi sau khi chàng trở thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ, lại quay lại đây cứu thiếp." La Bình Nhi nghiêm túc nói.
"Cùng nhau tới đây, tự nhiên là sẽ cùng nhau rời đi." Lục Tiểu Thiên lắc đầu.
La Bình Nhi nghe vậy liền mỉm cười ngọt ngào, không còn nói gì nữa, chỉ im lặng dựa sát vào người Lục Tiểu Thiên, trân trọng từng khoảng khắc trước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT