Nhưng lời Tiêu Hắc Báo còn chưa dứt, chỉ nghe bốp một tiếng, mặt Tiêu Hắc Báo liền sưng lên như đầu heo, cả người không chịu khống chế bay ngược về sau đụng vào vách đá.
"Tên gia hỏa không biết điều, tồn tại như là sâu kiến, cũng dám tranh luận với bản công tử. Cái tên đại cửu ca (anh vợ) tiện nghi như ngươi, có cũng được, mà không có cũng chẳng sao." Tông Việt cười lạnh nói.
"Đại ca!" Tiên Vương nhìn thấy Tiêu Hắc Báo phun máu bay ngược ra sau, tình trạng vô cùng thê thảm, lập tức hai mắt đỏ lên, nhào tới đỡ đại ca mình dậy.
"Ta muốn bóp chết đại ca nàng cũng dễ dàng như bóp chết một con kiến. Nên quyết định như thế nào, nàng tự mình suy nghĩ kỹ càng đi, đừng nên làm liên lụy đến người vô tội." Tông Việt cười khoái trá nói.
"Tiểu muội, nếu làm lô đỉnh cho gã ta, cũng khó thoát khỏi cái chết. Không nên, cho dù là chết, cũng không thể khiến tên gia hỏa cầm thú này được lợi, tiện nghi cho gã." Tiêu Hắc Báo vừa ho ra máu vừa nói.
Trong lòng Tiêu Vân giống như có một tảng đá lớn đè chặt, vô cùng khó chịu. Nàng tự nhiên là thà chết cũng không muốn trở thành lô đỉnh cho tên cầm thú kia. Chỉ là nếu như vậy đại ca sẽ bị liên lụy, lựa chọn như thế nào cũng điều khiến cho nàng vô cùng dày vò.
"Thế nào? Hãy nhanh chóng ra quyết định, nếu không đại ca nàng sẽ không chống đỡ được bao nhiêu lần nữa đâu." Tông Việt từng bước ép tới gần, không hề cho Tiêu Vân cơ hội suy nghĩ nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT