"Ngươi làm gì mà lại nhìn người ta như thế, quá dọa người a." Trong lòng có chút sợ hãi đối với ánh mắt tràn đầy sát khí của Lục Tiểu Thiên, La Bình Nhi vỗ vỗ ngực giọng điệu trách cứ nói.
Khi đang giết chóc, cỗ sát khí kia quả thực là không thể nào khống chế được, mãi cho đến khi diệt sát toàn bộ địch nhân, Lục Tiểu Thiên mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Dù sao sát khí trong cơ thể cũng đã tiêu hao không ít trong khoảng thời gian trước đó, lúc này Lục Tiểu Thiên đang cố gắng khiến bản thân khôi phục lại sự bình tĩnh, nhưng La Bình Nhi không biết điều đó lại không chịu an phận mà thi triển mị thuật với hắn.
"Khách khách, ánh mắt của công tử giống như muốn ăn thịt người ta vậy, không phải thật sự ham muốn người ta đến thế chứ." Nhìn thấy ánh mắt tràn đầy sát khí của Lục Tiểu Thiên có chút chuyển biến, dần dần thay vào đó là vẻ thèm khát đầy tính xâm lược. Trong lòng La Bình Nhi lại thở phào nhẹ nhõm, nàng đã nhìn quen thấy quen với loại ánh mắt này rồi, tuy rằng cũng không phải tốt đẹp gì, nhưng chí ít lúc này trông đối phương không còn vẻ gì là muốn giết chóc nữa.
Nhưng trong lúc bất tri bất giác, La Bình Nhi lại không hề ý thức được rằng, bản thân không biết từ khi nào đã in sâu hình bóng ma thần này của Lục Tiểu Thiên vào lòng. Nàng không ngừng dùng mị thuật khiêu khích hắn, càng nhìn hắn như thế, trong lòng nàng càng có niềm vui sướng khó hiểu cùng với sự chờ đợi gì đó. La Bình Nhi không biết rằng bản thân đang đùa với lửa, bởi vì ngọn lửa này đang nhanh chóng cháy lên hừng hực.
Bóng người lóe lên, một luồng khí tức cuồng dã áp tới gần, La Bình Nhi còn chưa kịp phản ứng, y phục trên người đã bị xé rách từng mảng lớn.
La Bình Nhi bị bất ngờ liền hét lên thất thanh . . .
Trời xanh, mây trắng, trên một hòn đảo có diện tích chỉ chừng vài trượng. Lục Tiểu Thiên đang ngây người nhìn bầu trời xanh thẳm trên cao, ngay cả bản thân hắn cũng không nghĩ rằng sẽ phát sinh loại việc hoang đường như thế. Trong tình huống bản thân hoàn toàn mất khống chế lại mãnh mẽ cưỡng đoạt La Bình Nhi, toàn bộ quá trình có chút hoảng loạn. Lúc này Lục Tiểu Thiên suy nghĩ lại, quá nửa đều không nhớ gì cả, có lẽ lúc đó là sát khí tác oai tác quái chứ không phải bản thân hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT