"Đại sự, cái Tá Linh thuật này là gì ạ?" Cổ Kiếm Đàn nhịn không được hỏi.
"Cái gọi là Tá Linh thuật, chính là vào lúc luyện đan, phát hiện linh dịch do linh vật hòa tan bên trong đan lô không thể thỏa mãn số lượng thành đan như dự tính, vì thế liền phóng thích ra một số linh lực dư thừa, khiến cho linh lực bên trong đan lô đạt tới trạng thái cân bằng, có thể mở lô thành đan."
Lão giả lôi thôi như biến thành một người khác, không còn bộ dạng lôi thôi lếch thếch mà thần thái trở nên xán lạn nhìn Lục Tiểu Thiên bên trong quầng sáng, chỉ sợ bỏ lỡ một chi tiết nào đó.
Ông! Nắp đan lò dưới sự khống chế của Lục Tiểu Thiên bay lên cao vài thước, một bình đan dược sớm đã được hắn chuẩn bị sẵn, hai viên đan dược thơm lừng được hắn thu vào trong bình.
"Điều. . . này, điều này sao có thể!" Sắc mặt Tông Việt trắng bệch, ánh mắt khó có thể tin nhìn hết thảy trước mắt. Đối phương luyện đan giống như xào rau vậy. Linh vật bỏ vào giống như một nồi thập cẩm, tốc độ luyện đan cực nhanh, hơn nữa còn luyện thành công. Hai viên đan dược thơm lừng đó rõ ràng là Trúc Cơ đan, không thể làm giả được.
"Ha ha, tốt, rất nhiều năm rồi, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một người luyện đan sảng khoái, thoải mái như vậy. Chỉ bằng vào một lò đan dược này, đã đủ đạt tới tiêu chuẩn trung cấp Luyện Đan Sư rồi!" Lão giả lôi thôi ngẩn người một lát rồi cất tiếng cười lớn, ngay cả rượu cũng quên uống.
"Đại sư, đối phương có khả năng là một vị cao cấp Luyện Đan Sư không?" Nguyễn Bích Như ánh mắt khẽ động, nghĩ tới việc muốn chào mời đối phương nên liền cất tiếng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT