"Còn có loại việc này sao?" Lục Tiểu Thiên nhướng mày nói. Hắn không nghĩ rằng vận khí của bản thân lại đen đủi như vậy. Sớm biết như thế thì trước đó bỏ ra chút linh thạch, trực tiếp ngồi linh thuyền từ Lam Minh thành đi Đan Vương thành rồi. Từ xa chạy đến đây để dùng truyền tống trận, còn gặp phải trục trặc như vậy.
"Cho dù vãn bối có to gan hơn nữa, cũng không dám lừa gạt tiền bối, chốc nữa là tới Phi Vân thành, tiền bối vừa hỏi là biết." Tiêu Hắc Báo cười khổ nói.
"Tiền bối nếu như không vội, vãn bối có một vị biểu thúc là tiên vệ thủ thành, có thể nghe ngóng một chút còn bao lâu là tu sửa xong. Ngoài ra nếu tiền bối tin tưởng, vãn bối có thể giúp tiền bối an bài trước thời gian truyền tống sau khi nó được tu sửa xong. Tin rằng tới lúc đó, tiền bối có thể nhanh chóng sử dụng truyền tống trận hơn, chứ nếu như xếp hàng chờ đến lượt, sợ rằng cũng không biết phải xếp tới khi nào. Vì dù truyền tống trận có tu sửa xong, cũng không thể nào lập tức khôi phục lại như trước, số lượng có thể truyền tống trận một lần sẽ có hạn. Đoạn thời gian này, người ở lại trong Phi Vân thành chờ sử dụng truyền tống trận cũng không ít đâu." Con ngươi Tiêu Hắc Báo xoay chuyển nói.
"Được sao?" Lục Tiểu Thiên hoài nghi liếc mắt nhìn Tiêu Hắc Báo. Quy mô của Phi Vân thành không thua kém gì Lam Minh thành. Ở trong Lam Ma hải vực, tán tu còn nhiều hơn Vọng Nguyệt tu tiên giới gấp mấy chục lần. Số lượng tu sĩ mỗi tiên thành có thể dung nạp đều có hạn, không phải cứ mặc sức đi vào. Cho dù có thể làm một tiên vệ ở Phi Vân thành, thì tu vi hoặc là thiên tư cũng hơn xa người thường, hoặc là đã cống hiến qua bảo vật trân quý cho Phi Vân thành. Tuy trong tu tiên giới không phải tính cách mọi người đều lạnh nhạt, nhưng cũng là một thế giới vô cùng thực tế. Từ chiếc linh thuyền này của Tiêu Hắc Báo có thể thấy được, rõ ràng là nghèo nàn hơn những người khác nhiều, liệu có thật sự làm được như điều y vừa nói hay không.
"Tuệ nhãn của tiền bối như đuốc. Vị biểu thúc họ hàng xa kia của vãn bối là một người cực kỳ tư lợi, thấy tiền là sáng mắt. Trên tay vãn bối xác thực không có gì thứ gì có thể đả động được y. Nhưng tiền bối thì khác, chỉ cần cho y một chút lợi ích, chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì." Tiêu Hắc Báo nghe vậy liền cười ngại ngùng, thành thật nói.
Nhưng khi nhìn thấy sắc mặt của Lục Tiểu Thiên, Tiêu Hắc Báo lại nói thêm."Vị biểu thúc đó của vãn bối tuy rằng hơi tư lợi một chút, nhưng trong tiên vệ thủ thành cũng có chút tiếng nói. Nếu đạt được lợi ích, y nhất định sẽ tận lực đi làm. Nếu như không làm được, y nhất định cũng sẽ hoàn trả lại đầy đủ. Điểm này vãn bối có thể cam đoan."
"Cũng được, nếu thật sự như lời ngươi nói thì cũng không có vấn đề gì, không biết vị biểu thúc kia của ngươi muốn lợi ích gì? Linh thảo, linh thạch, hay là những cái khác?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play