Trên một hòn đảo biệt lập bị băng tuyết bao phủ, sóng biển nhấp nhô không ngừng vỗ vào đá, cách Lục Tiểu Thiên mấy trăm vạn dặm. Bên trên đảo có lượng lớn Băng hệ linh mộc nằm rải rác, giống như một quốc gia bị băng tuyết băng phong ngàn dặm. Nơi này có Băng linh khí cực kỳ nồng đậm, âm phong rít gào, trong các đình đài lầu các đều có những mảng băng treo xuống với các hình thù kỳ dị.
Các tu sĩ sinh sống ở nơi này đều không hề cảm thấy rét lạnh chút nào, y phục trên người vẫn mỏng manh, hành động đi lại tự nhiên như không.
Một số tu sĩ thân mặc giáp trụ đang đứng thủ vệ trước cửa một hang động có cái cổng bằng đá đang đóng kín.
"Đại sư huynh!" Lúc này một lão già râu dài chừng hơn năm mươi tuổi từ đình đài đằng xa đi tới, râu tóc tùy ý bay theo gió, mọi người nhìn thấy lão giả đều tự giác hành lễ.
"Ân, mấy ngày gần đây động phủ của sư phụ có xuất hiện dị tượng gì không? Lão giả khẽ gật đầu hỏi.
"Cùng giống như ngày thường vậy, không hề có gì khác thường." Đệ tử trẻ tuổi thủ hộ ngoài cửa động nhẹ giọng hồi đáp.
"Ân, ngày đại hạn của Động Sơn lão tổ sắp tới rồi, mọi người đang an bài hậu sự. Bên phía sư phụ không biết khi nào thì mới có thể xuất quan." Gương mặt lão già tràn đầy thần sắc lo lắng. Nếu như là lúc bình thường, lão còn có thể thương lượng sự tình với thế thân của sư phụ. Nhưng bây giờ thế thân đã đi ra ngoài rất nhiều năm rồi còn chưa quay về, mà bản tôn của sư phụ lại bế quan chưa ra. Lão cho dù muốn mở ra động phủ này, đừng nói là có cái gan đó hay không, cho dù có gan cũng không có năng lực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play